YOMEDIA
NONE

Phân tích bài thơ Đồng chí để làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân mặc áo lính

Theo dõi Vi phạm
ADSENSE

Trả lời (1)

  • Đồng Chí của Chính Hữu là một bài thơ được viết vào năm 1948 đã khắc hoạ hình ảnh những người chiến sĩ thời kì kháng chiến chống Pháp, ở họ có những nét đẹp vô cùng độc đáo và đặc biệt. Ở họ, sáng ngời lên những phẩm chất cao đẹp, những nét đẹp trong tâm hồn của những người nông dân chất phác khoác lên mình màu áo lính thân yêu.

    "Quê hương anh nước mặn, đồng chua

    Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

    Anh với tôi đôi người xa lạ

    Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau."

    Những người chiến sĩ ra đi từ những vùng quê nghèo khó của Tổ quốc thân thương. Mảnh đất quê hương dù khó khăn, dù nghèo đói nhưng vẫn gắn bó máu thịt với họ. Dù hai người ở hai hậu phương xa xôi, mỗi người sinh ra nơi mỗi vùng khác nhau. Hai người tuy xa lạ, nhưng mang trong mình dòng máu của Tổ quốc thương yêu. Họ ra đi từ những phương trời khác nhau nhưng chung một mục đích, chung một lí tưởng đã đưa họ sát cách bên nhau:

    "Súng bên súng, đầu sát bên đầu

    Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ

    Đồng chí!"

    Cùng nhau trải qua những gian khó, thử thách nơi chiến trận, cùng nhau chiến đấu với niềm tin và ý chí chung. Mảnh chăn mỏng nơi rừng hoang lại ấm thêm tình đồng chí thân yêu. Từ ấy, họ trở thành đôi tri kỉ, là tình bạn thân thiết không rời, là tình đồng chí mặn nồng, thiết tha, là tình anh em như ruột thịt ông cha. Hai tiếng đồng chí quá đỗi yêu thương và cao đẹp biết bao, hai tiếng đồng chí thiêng liêng thật cao cả.

    "Ruộng nương anh gửi bạn thân cày

    Gian nhà không mặc kệ gió lung lay

    Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.

    Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,

    Sốt run người, vầng trán ướt mồ hôi."

    Giếng nước - gốc đa là nỗi nhớ nhà da diết, nỗi nhớ quê hương đến xé lòng. Ai đi xa mà chẳng mang trong mình nỗi nhớ quê hương thương mến. Tôi và anh chia sẻ ngọt bùi, chia sẻ những cảm xúc trong nỗi nhớ nhà, nhớ người thân nơi chiến trận đầy khó khăn, đầy đau thương và oanh liệt ấy. Những cơn sốt rét rừng phá thân xác đến tàn kiệt. Thiếu thốn vật chất nơi rừng hoang cũng không thể nào hạ gục được tinh thần, ý chí sắt đá của người chiến sĩ.

    "Áo anh rách vai

    Quần tôi có vài mảnh vá

    Miệng cười buốt giá"

    Nụ cười ấy là nụ cười của niềm tin, niềm lạc quan hy vọng. Trong khó khăn vẫn ánh lên những hình ảnh đẹp đẽ, đó là nụ cười của ý chí, của nghị lực phi thường. Là nụ cười của tình đồng chí, đồng đội thân thương.

    "Đêm nay rừng hoang sương muối.

    Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới

    Đầu súng, trăng treo"

    Bao khó khăn khắc nghiệt của thời tiết, bao nguy hiểm đang rình rập nơi chiến trường, thì tôi và anh vẫn sát cánh bên nhau, cùng nhau chiến đấu. Mũi súng canh giữ hòa bình vẫn sẵn sàng chiến đấu, tư thế hiên ngang đầy tự tin, sẵn sàng đối phó với quân địch thật anh dũng và hào hùng. Trong hiện thực khốc liệt nhưng tâm hồn người chiến sĩ vẫn lãng mạn và bay bổng. Trong tâm hồn của những người mặc áo lính kia vẫn tràn đầy niềm yêu thương, vẫn mang tâm hồn lãng mạn của tuổi trẻ, của tình yêu thiên nhiên, đất nước.

      bởi Hồng Hạnh 31/05/2020
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
AANETWORK
OFF