YOMEDIA
NONE

Đóng vai người cháu kể lại kỉ niệm về lần bị bà mắng

"Tiếng gà trưa

Có tiếng bà vẫn mắng

Gà đẻ mà mày nhìn

Rồi sau này lang mặt

Cháu về lấy gương soi

Lòng dại thơ lo lắng"

>Dựa theo ý thơ hãy vào vai nhân vật ng` cháu để kể lại ngắn gọn kỉ niệm về lần bị bà mắng đó

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Chào các bạn! Tôi là người chiến sĩ trong bài thơ "Tiếng gà trưa" - một bài thơ rất nổi tiếng của nhà thơ Xuân Quỳnh đây. Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe về cuộc đời tôi nhé!
    “Trên đường hành quân xa
    Dừng chân bên xóm nhỏ
    Tiếng gà ai nhảy ổ:
    “Cục… cục tác cục ta”
    Nghe xao động nắng trưa
    Nghe bàn chân đỡ mỏi
    Nghe gọi về tuổi thơ”
    Với những vần thơ tự nhiên mà bình dị, thủ thỉ như kể về một câu chuyện hết sức bình thường. Tôi đang ở trên đường hành quân mệt mỏi được dừng chân bên một xóm nhỏ, tôi bỗng nghe tiếng gà gáy trưa để rồi nững cảm xúc tuổi thơ chợt ùa về. Ở đây, điệp tử “nghe” như mở rộng về chiều sâu cảm xúc của nhân vật. Mỗi lần từ “nghe” lặp lại, âm thanh của tiếng gà như lan tỏa thêm. Đầu tiên là sự tháy đổi của ngoại cảnh “nghe xao động nắng trưa”, tiếp đến là sự thay đổi của cảm giác “nghe bàn chân đỡ mỏi” để rồi cuối cùng là sự thấm sâu vào tâm hồn “nghe gọi về tuổi thơ”. Điêp từ “nghe” cùng ẩn dụ chuyển đổi cảm xúc đã diễn tả tình tế sự thay đổi cảm xúc của nhan vật trữ tình. Tiếng gà là âm thanh của thực tại, nhưng nó lại vọng về được tận kí ức, đánh thức những xúc cảm luôn giấu kín mà tưởng như con người đã quên. Tiếp theo, theo những hồi tưởng, kỉ niệm dần ùa về trong tôi vậy:
    Tiếng gà trưa
    Ổ rơm hồng những trứng
    Này con gà mái mơ
    Khắp mình hoa đốm trắng
    Này con gà mái vàng
    Lông óng như màu nắng
    Những kỉ niệm tuổi thơ thật bình dị khiến cho tôi như trải qua những cảm xúc tuôi thơ trong sáng. Hình ảnh những con gà mái mơ, mái vàng, ổ rơm hồng những trứng dường như luôn thương trực trong tâm trí của tôi. Nối tiếp những hình ảnh gần gũi của tuổi thơ này, bà tôi hiện ra trong khổ thơ tiếp theo qua ngòi bút tinh tế của nhà thơ Xuân Quỳnh :
    Tiếng gà trưa
    Có tiếng bà vẫn mắng
    – Gà đẻ mà mày nhìn
    Rồi sau này lang mặt!
    Cháu về lấy gương soi
    Lòng dại thơ lo lắng
    Có bóng dáng thân thuộc của bà:
    Tiếng gà trưa
    Tay bà khum soi trứng
    Dành từng quả chắt chiu
    Cho con gà mái ấp
    Tiếng gà trưa gợi bao kỉ niệm đẹp thời thơ ấu được sống trong tình yêu thương của người bà. Tiếng bà mắng, tay bà khum soi trứng, bóng dáng thân thuộc của bà, tất cả những hình ảnh sống lại làm tôi càng thêm thấy sự tần tảo, chắt chiu luôn chăm lo cho cháu của bà tôi. Để rồi:
    Cứ hàng năm hàng năm
    Khi gió mùa đông đến
    Bà lo đàn gà toi
    Mong trời đừng sương muối
    Để cuối năm bán gà
    Cháu được quần áo mới”
    Biết bao khó khăn khi gió mùa đông đến, trời giăng sương muối, bà không lo cho bà mà chỉ lo cho đàn gà. Tất cả để đánh đổi lấy niềm vui của cháu, để cuối năm tôi được có quần áo mới. “Cứ hàng năm hằng năm” cụm từ chỉ thời gian kéo dài, như cho tôi thấy đức hi sinh, nhẫn lại của bà tôi đồng thời qua giọng thơ tôi cũng thêm thấy được niềm kình yêu vô bờ của tôi đối với bà.
    Món quà tuổi thơ từ đàn gà mà bà chăm chút của nhân vật cuãng vô cùng giản dị:
    Ôi cái quần chéo go
    Ống rộng dài quét đất
    Cái áo cánh trúc bâu
    Đi qua nghe sột soạt
    Trong đoạn thơ tràn đầy niềm vui thích. Tiếng gà, ổ trứng chính là những hình ảnh đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi:
    “Tiếng gà trưa
    Mang bao nhiêu hạnh phúc
    Đêm cháu về nằm mơ
    Giấc ngủ hồng sắc trứng”
    Chính những giấc ngủ bình yên ấm áp, hạnh phúc chính là động lực của tôi trở thành người chiến sĩ cầm chắc tay súng chiến đấu :
    “Cháu chiến đấu hôm nay
    Vì lòng yêu Tổ quốc
    Vì xóm làng thân thuộc
    Bà ơi, cũng vì bà
    Vì tiếng gà cục tác
    Ổ trứng hồng tuổi thơ.”
    Tác giả Xuân Quỳnh đã dùng điệp từ ‘vì” để nhấn mạnh về mục đích chiến đấu của tôi. Không phải vì những điều gì lớn lao mà chỉ vì những điều thân thuộc của tôi. Vì lòng yêu tổ quốc, vì xóm làng thân thuộc, vì bà và vì những kỉ niệm tuooit thơ gắn bó. Giọng thơ vẫn nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết. ở đây ta thấy hình ảnh người cháu như lớn lao hơn, đã đủ sức để bảo vệ những gì đáng quý của mình. Hình ảnh của tôi thật đẹp, thật cao thượng phải không các bạn?

      bởi Trương Nhật Hoàng 05/12/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON