YOMEDIA
NONE

Cảm nghĩ về tiếng trống trường

cảm nghĩ về tiếng trống trường

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Với mỗi người Việt Nam, tuổi học trò thường được ghi dấu bằng tiếng trống trường. Không biết từ bao giờ, tiếng trống đã trở thành một phần kỉ niệm của biết bao thế hệ học sinh. Khi tiếng trống mùa thu cất lên, một năm học mới sắp đến. Và bắt đầu từ đó, những ngày cắp sách đến lớp của ta gắn liền với tiếng trống ấy.

    Tùng...tùng...tùng...tùng... tiếng trống rộn rã vang lên khắp các hành lang, len lỏi vào từng lớp học, làm ấm không gian sân trường, làm xao động tâm hồn của một đứa nhóc với bao dự định và mơ ước như tôi. Và chín năm đầu đời cắp sách đến trường cũng là khoảng thời gian dài tôi được nghe tiếng trống giòn giã ấy. Rồi tới lúc, tôi bước chân vào cấp Ba…

     

    Tôi nghĩ mình thật may mắn khi đỗ vào trường Hà Nội-Amsterdam cũng là lúc trường đã hoàn thành xong cơ sở mới khang trang tại đường Hoàng Minh Giám. Còn nhớ, ngày đầu tiên nhập học, khi bước chân vào khuôn viên trường, trong lúc đang mải mê nhìn ngắm tất cả mọi thứ, tôi đã ngây thơ tự hỏi:"Không biết trường rộng như thế này thì đặt trống ở đâu để tất cả các lớp cùng nghe thấy được nhỉ?".

     

    Vào những ngày sau đó, tôi nhận ra một điều: ở ngôi trường mới, tôi sẽ không còn được nghe tiếng trống trường quen thuộc, thay vào đó là tiếng chuông ngân vang réo rắt báo hiệu hết giờ. Cảm xúc của tôi khi đó, đầu tiên là thích thú trước thứ tiếng lạ mà tôi chưa từng được nghe qua. Thế nhưng, sau đó là sự hụt hẫng, có lẽ, đó là vì tôi quá luyến tiếc tiếng trống thân thương năm nào. Tôi vẫn còn nhớ như in ngày khai trường hôm ấy, cái khoảnh khắc trái tim tôi đã đập thổn thức thế nào khi lại nghe được âm thanh tiếng trống giòn giã vang lên khắp sân trường, vang xa, vang xa... Tôi cảm giác như tiếng trống trường đã quen thuộc với tôi tới nỗi nó đi sâu vào tiềm thức, trở thành một phần kí ức nơi tâm hồn tôi, gắn với mái trường mến yêu. Vậy nên, khi thiếu nó, tôi thấy như đang mất đi một phần cuộc sống của chính mình.

     

    Nhưng rồi thời gian dần trôi đi, tôi cũng bị cuốn theo guồng quay vội vã của cuộc sống, quay cuồng trong môi trường mới, thầy cô mới, bè bạn mới, niềm vui và âu lo mới. Tôi đã dần quen thuộc với tiếng chuông réo rắt đó, thế nhưng tôi không thể nào xóa mờ tiếng trống kỉ niệm trong trái tim tôi. Đôi khi, về thăm lại trường cũ, nhìn thấy chiếc trống bọc da đặt ngay ngắn gần cổng trường, lòng tôi lại thấy xao xuyến, bồi hồi.

     

    Đối với trường Hà Nội-Amsterdam, tiếng trống càng có ý nghĩa đặc biệt hơn, vì nó gắn liền với hai thời điểm thiêng liêng nhất của chúng ta: khai trường và bế giảng. Tiếng trống mang ý nghĩa kết thúc một năm học, một cuộc đời học sinh, nó gắn liền với những giọt nước mắt tiếc nuối của các anh chị khối 12 chuẩn bị ra trường, thế nhưng, tiếng trống ấy cũng là báo hiệu của sự khởi đầu mới, của nụ cười trên môi các em học sinh đã vượt qua những cuộc tuyển chọn gay gắt nhất để có thể trở thành học sinh trong trường.

     

    Và bây giờ, thời khắc tựu trường lại đến. Một năm học nữa sắp bắt đầu. Ngày mùng 5 tháng 9 năm nay, tôi lại có cơ hội được nghe tiếng trống trường thân quen ngày ấy. Tôi chỉ muốn nhắn nhủ với những em học sinh khóa 1316 rằng, các em còn gắn bó với ngôi trường này 3 năm nữa, trong 3 năm đó, sẽ không còn nhiều cơ hội để các em có thể lắng nghe tiếng trống trường. Vậy nên, mong các em hãy thật trân trọng những khoảnh khắc của ngày tựu trường. Vì một ngày nào đó, khi các em đã ra trường, học tập tại một miền đất lạ, hay ở một môi trường mới, các em sẽ thấy nhớ da diết tiếng trống tuổi thơ.

     

    Em chúc các anh chị lớp 12 sẽ có buổi khai giảng cuối cùng dưới mái trường Hà Nội-Amsterdam yêu dấu thật tuyệt vời! Và mong các anh chị dù sau này có đi đâu, cũng đừng bao giờ quên đi tiếng trống trường kỉ niệm, tiếng trống thiêng liêng mà chúng ta đã nghe trong buổi khai trường đầu thu. Nhịp trống ấy sẽ còn vang xa hơn trong tiếng ve ngân đầu hạ, sẽ níu giữ bước chân từ giã tuổi học trò, sẽ thúc giục lớp trẻ tài hoa đến với các giảng đường đại học.

     

    Giờ đây, đối với trường mình, tiếng trống chỉ còn là nghi thức thực hiện trong ngày khai giảng. Sâu thẳm trong lòng, tôi mơ hồ sợ, một ngày nào đó trong tương lai, dần dần biết đâu, người ta sẽ bỏ đi cái nghi thức được coi là rườm rà ấy, rồi mang một nét văn hóa Tây phương hiện đại nào đó thế chỗ vào. Thế nhưng, tôi tin, không chỉ đối với tôi, mà với rất nhiều học sinh trường Ams, mãi mãi vẫn sẽ dành một góc trong trái tim mình để nhớ về tiếng trống tuổi thơ ngày đó. Có lẽ không ai trong chúng ta có thể quên được những âm thanh dung dị mà hùng tráng thường vang lên khắp không gian lộng lẫy cờ hoa của buổi khai trường đầu thu ấy. Bởi nó đã trở thành kỷ niệm đẹp đẽ, trở thành một mảnh hồn ta thuở nhịp bước tới trường...

    Lại một mùa thu nữa đã về.Tiếng trống đầu tiên của năm học mới sắp điểm. Bạn ơi, hãy lắng nghe!

      bởi nguyen huyen nhung 28/02/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON