YOMEDIA
NONE

Cảm nghỉ về người thân của em

Các bạn giúp mình nha!

Đề: Cảm nghỉ về người thân của em ( mẹ )

Không chép trên mạng nha. Ok !Ai tự làm mình tick cho

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (3)

  • Nghĩa mẹ như biển rộng

    Công cha như trời cao

    Ơn sinh thành dưỡng dục

    Vời vợi tựa trăng sao.

    Ai nghe những câu ca dao như vậy mà ko động lòng thương nhớ ba mẹ.Dù ít hay nhiều cũng muốn xoắn lấy tâm can chúng ta, để rồi cho ta thấy được sự bao la khốn khó của ba má.Tôi cũng có ba có má như bao người, và được thừa hưởng sự yêu thương vô bờ của ba má.Nhưng trong tim tôi má là người mà tôi yêu mến nhất.

    Có người lại hỏi tôi “tại sao lại yêu má hơn ba”.Có lẽ là vì ba tôi hay đi làm về khuya và tôi ít gặp ba, chỉ có má là người tôi có thể gặp thường xuyên.Vì thế mà tôi thương má hơn chăng?Hoặc sự hiền dịa ấm áp của mẹ đã xoa đi nỗi buồn và chia sẻ niềm vui mỗi khi tâm trạng tôi thay đổi vì thế nên thương má nhiều hơn?Dù sao đi nữa thì mẹ vẫn luôn chiếm vị trí quan trọng trong tim tôi.

    Đối với mọi người mẹ tôi không đẹp .Nhưng với tôi mẹ lúc nào cũng đẹp và tuyệt vời.Mẹ không có khuôn mặt trái xoan như khuôn mặt mọi người vẫn hay khen ngợi ,nhưng lại có khoan mặt tròn trĩnh phúc hậu,không có đôi mắt tròn to nhưng lại rất trìu mến.Năm nay tuổi đã ngoài tứ tuần, nhưng mẹ vẫn còn hồng hào với nước da vàng căng mịn chính là điểm bật của mẹ.Chỉ tiếc rằng trên khuôn mặt hồng hào đó, những vết nhăn và tàn nhan ngày càng nhiều vì phải lo lắng suy nghĩ cho con bé như tôi . Và da mẹ không còn trắng mịn như thời còn đôi mươi, giờ đây da mẹ đã rám nắng vì dãi nắng dầm mưa nuôi và cho tôi ăn học.Mẹ đã phải gánh chịu và chấp nhận xấu đi vì tôi, những nếp nhăn và sự già xấu luôn khiến người phụ nữ kinh tởm.Nhưng với tôi đó lại là những chứng nhân tình yêu cho sự yêu thương của má cho tôi.Để nó luôn mãi khắc sâu trong tâm trí về mẹ của tôi.

    Tuy tuổi đã ngoài tứ tuần nhưng má vẫn nhanh nhẹn và thông minh.Và mẹ luôn làm việc một cách nhanh chóng và chính xác.Không những thế mà mẹ còn là người đoan trang thục hiền trong mắt ko chỉ riêng tôi mà còn tất cả mọi người ,được thể hiện qua cung cách sống và làm việc của mẹ.Nét đẹp thực sự của mẹ ko phải bề ngoài mà còn cả bên trong.Một nét đẹp tâm hồn và nhân cách lớn.Và nó còn là điều mà tôi cần học hỏi nhiều ở mẹ.Đối với một đứa nhỏ như tôi thì mẹ còn là người bn tâm giao,một cây đàn tì bà và là một ngọn gió nhẹ thơm mùi hoa luôn vang thổi mỗi buổi trưa hè.Và còn là người luôn lắng nghe những tâm tình của tôi,mỗi khi có điều gì vui hay buồn má luôn cho những lời động viên chia sẻ khiến tinh thần luôn dâng trào.Má đã cho tôi rất nhiều ,thế nhưng tôi đã khiến má buồn và thất vọng rất nhiều.Đã bao lần tôi khiến má phải khóc, và chính tôi đang là tên sát nhân cầm dao đâm vào tim má.Giờ đây tôi vô cùng ân hận và tự hứa sẽ ko bao giờ khiến má buồn.Đã khiến má buồn bao lần nhưng tấm lòng bao dung của má vẫn luôn rộng mở, vẫn tha thứ cho đứa con hư hỏng như tôi.Nhưng tôi biết rằng những vết dao tôi đâm vào tim má sẽ vẫn còn mãi ko bao giờ mất.Giờ đây chỉ còn cách xoa dịu nhưng vết thương nỗi đau ấy bằng cách cố gắng chăm học và làm thật nhiều việc đỡ đần má.

    “Mẹ ơi!Con yêu mẹ” đó là những lời mà tận sâu trong đáy lòng tôi muốn thốt lên cho mẹ nghe, người tôi yêu nhất trong đời.Và tôi sẽ vẫn yêu mẹ, cố găng chuộc lỗi để nụ cười luôn mãi đọng trên môi mẹ.

    cái này mk tự làm chứ mk ko chép mạng đó nha ngaingungvuihihi

      bởi Hoàng Nguyên 30/11/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm
  • YOMEDIA

    Video HD đặt và trả lời câu hỏi - Tích lũy điểm thưởng

  • Sau những giờ học căng thẳng trên lớp hay khi có chuyện buồn, tôi chỉ mong trở về nhà thật nhanh để nhìn thấy người mẹ thân yêu của tôi. Với tôi, mẹ là người vô cùng quan trọng, chẳng ai có thể thay thế mẹ của tôi. Với tôi, mẹ là người sinh thành, nuôi nấng, chở che … Mẹ là niềm hạnh phúc của đời tôi. Mẹ luôn dành cho tôi những tình cảm yêu thương, tốt đẹp nhất.

    Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mẹ có dáng người thon thả, làn da mẹ màu dám nắng. Tóc mẹ dài đến ngang vai, màu hoe vàng. Mẹ có khuôn mặt phúc hậu. Khi nhìn gương mặt ấy tôi biết mẹ yêu tôi đến nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm, đôi mắt mẹ trũng sâu hằn lên những nỗi lo lắng suy tư. Tôi vui, mắt mẹ ánh lên những tia sáng hy vọng. Tôi yêu nhất ở mẹ đôi mắt, đôi mắt mẹ là cánh cửa của tâm hồn mà mẹ luôn dang rộng để đón tôi vào.

    Nhưng tôi yêu quý mẹ còn bởi những gì tốt đẹp mẹ mang đến cho tôi. Mẹ rất thích công việc của mình – nghề giáo viên. Nhưng sau khi sinh ra tôi và em tôi, mẹ phải nghỉ một năm ở nhà để chăm sóc anh em tôi. Mẹ hy sinh tất cả để cho gia đình mình có giây phút đầm ấm bên nhau. Mẹ dạy anh em tôi học bài trên lớp, cách nói năng, cư xử với mọi người. Khi chúng tôi sai là mẹ lại nhẹ nhàng nhắc nhở. Mẹ nói em tôi là con gái nên phải cẩn thận, khéo léo. Mẹ thường cho em tôi đi chợ để học cách chọn rau quả, thịt, cá … Lúc nấu ăn mẹ cũng cho nó phụ cùng, vừa nấu mẹ vừa giảng giải, hướng dẫn chuyện bếp núc. Vì mẹ tôi là giáo viên dạy nhiều bộ môn nên chuyện học hành của anh em tôi môn nào mẹ cũng hướng dẫn được. Tôi lớn lên được như bây giờ, đã biết khóc biết cười đúng cảm xúc của mình, tôi cười, mẹ cũng mỉm cười làm niềm vui của tôi nhân lên nhiều lần. Khi tôi buồn, mẹ chia sẻ làm nỗi buồn của tôi vơi bớt đi. Mẹ luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng tôi. Với tôi, mẹ là người phụ nữ hoàn mĩ nhất thế gian.

    Mẹ ơi! Mẹ là người mà con yêu thương nhất! Cuộc đời con không thể không có mẹ, mẹ dạy cho con những điều hay để con có thể nhìn thấy tương lai tươi sáng. Con sẽ học thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ. Con mong mẹ sẽ sống mãi bên con, con yêu mẹ lắm, mẹ của con!

      bởi Thu Thu 28/07/2019
    Like (3) Báo cáo sai phạm
  • "Tuổi thơ chở đầy cổ tích
    Dòng sông lời mẹ ngọt ngào
    Đưa con đi cùng đất nước
    Chòng chành nhịp võng ca dao"

    Lời thơ của Trương Nam Hương luôn vang vọng trong tôi về hình ảnh người mẹ dịu dàng, nhân hậu. bao dung và những câu hát ru hời mẹ hát ru tôi trên cánh nôi tuổi thơ. Lúc đó, kí ức tôi bỗng trở thành một cuốn băng bị tua ngược tái hiện lại hình ảnh người mẹ yêu quý của tôi - người mà tôi vẫn hằng biết ơn và tôn thờ bấy lâu nay.

    Từ khi được sinh ra, tôi đã nhận được một vòng tay âu yếm, một dòng sữa ngọt ngào và một tình thương mênh mông, tràn trề từ người mẹ của tôi. Tuy mẹ không đẹp bằng những người phụ nữ khác, tuy mẹ không có mái tóc dài đen mượt, không có làn da trắng hồng hay đôi mắt long lanh, nhưng trong mắt tôi mẹ vẫn là người đẹp nhất. Đẹp vì sự cần cù, nhẫn nại; đẹp vì sự thông minh, sáng suốt và hơn cả, mẹ đẹp nhất ở khuôn mặt đôn hậu và đôi mắt luôn nhìn tôi trìu mến. Trong ánh mắt ấy, tôi nhận rõ được tình thương bao la không bao giờ vơi cạn của mẹ. Mẹ lo cho chúng tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, cái mặc và việc học hành. Cái lo lắng, trăn trở ấy đã hằn sâu lên đôi mắt của mẹ, trên nước da ngăm ngăm vì nắng mưa của cuộc đời, của thời gian.

    Nhiều lúc, mẹ rất nghiêm khắc và lạnh lùng, những lúc như vậy tôi cảm thấy mẹ là người rất đáng ghét. Nhưng những lúc mẹ ôm tôi vào lòng, bàn tay gầy gò xương xương của mẹ vuốt nhẹ lên mái tóc tôi. Những suy nghĩ xấu xí khi ấy chợt tan biến khi nào tôi chẳng hay, hiển hiện nơi tôi chỉ còn là tình yêu thương mà tôi dành cho mẹ. Hằng ngày, đôi bàn tay xương xương đầy những vết chai sần ấy của mẹ vẫn chăm chỉ, miệt mài đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, về nhà, bàn tay ấy còn giặt giũ, nấu cơm. Đôi bàn tay ấy đã làm nên biết bao điều kì diệu. Những khi tôi bị sốt, mẹ đã nắm chặt tay tôi mà ân cần chăm sóc. Trong tình yêu thương đó, tôi cảm nhận được lòng mẹ thật bao la, rộng lớn và nó đã làm cho cơn sốt của tôi được bớt đi phần nào. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày ấy, lúc đi học về, tôi bắt quả tang mẹ đọc trộm nhật kí của tôi. Tôi bước đến chỗ mẹ đang ngồi và quát lên: “Tại sao mẹ lại đọc trộm nhật kí của con? Mẹ không được đọc”. Cứ tưởng rằng mẹ sẽ giận dữ la rầy tôi, nào ngờ mẹ không nói gì cả mà bước ra khỏi căn phòng một cách lặng lẽ với đôi mắt rưng rưng. Tôi đóng sầm cửa lại và ngồi bẹp xuống sàn nhà khóc nức nở. Hôm ấy, tôi đã không ăn tối. Ngồi trong phòng, đôi mắt tôi đơ cứng, bơ phờ nhìn về góc bàn - nơi để quyển nhật kí, mặc kệ cho những lời mẹ gọi ở ngoài cửa. Đêm đó, tôi trằn trọc mãi không ngủ được.

    Phải chăng vì tôi đã quen ngủ với mẹ, được mẹ nâng niu, âu yếm đưa tôi vào thế giới cổ tích với biết bao điều kì diệu nên tôi mới như thế? Cảm xúc của tôi dâng trào lên một cách mãnh liệt, thấy hối hận vì đã quát mẹ tôi.

    Bây giờ, tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ rất nhiều!” “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm mẹ biết không? Cho dù con có khôn lớn, có trở thành người tài giỏi đến đâu đi chăng nữa thi trong mắt mẹ, con vẫn chỉ là đứa con bé bỏng, ngây thơ của mẹ. Con rất biết ơn mẹ. Con tự hào vì suốt cuộc đời này, mẹ mãi là nguồn sáng soi đường cho mỗi bước con đi.

      bởi Thăng rank 20/03/2020
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON