YOMEDIA
NONE

Cảm nghĩ về người bà nội

cảm nghĩ về người bà nội mik khoảng 10 dòng

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà. Vậy nên, không có gì là lạ khi người tôi yêu quý nhất, không ai khác, chính là bà.

    Bà tôi không đẹp, nhưng rất phúc hậu. Đôi mắt bà luôn ánh lên vẻ dịu dàng và tinh anh. Tuy nhiên, nếu chỉ nhìn vào đôi mắt đó mà nghĩ rằng bà tôi chỉ tầm bảy mươi thì các bạn đã lầm to rồi nhé. Lưng bà tôi còng gập, mái tóc đã gội màu bạc trắng. Thế các bạn đã biết bà tôi tầm bao nhiêu tuổi chưa?

    Tôi vẫn còn nhớ như in, sáng nào cũng như sáng nào, bà nắm tay rồi dắt tôi đến trường mầm non. Trên đường đi, bà chỉ cho tôi những vật mà tôi chưa biết, hay đơn giản là cùng hát với tôi. Bà đưa tôi vào tận lớp, khi thấy tôi đã ổn định thì bà mới yên tâm ra về. Không bao giờ tôi đói, vì bà luôn mang sữa đến tận lớp. Không bao giờ tôi rét, vì lúc nào trong cặp tôi bà cũng để phòng áo ấm. Tối đến, nằm trong vòng tay ấm áp, Những câu chuyện của bà như đưa tôi vào giấc ngủ ngon hơn, sâu hơn. Tôi với bà bên nhau như hình với bóng. Nhưng khi tôi càng lớn, thời gian tôi và bà ở bên nhau ngày càng ít đi. Tôi cảm thấy mình đã thật lớn, và cảm thấy rất khó chiu voi nhung cu chi yeu thuong cham soc an can cua ba. Và thế là, tôi vùng vằng, trách móc khi bà đứng đợi tôi. Tôi cố chạy thật nhanh về nhà để khỏi phải đi với bà. Tôi gạt ra những cái ôm âu yếm bà dành cho tôi. Tôi luôn càu nhàu mỗi khi bà dạy bảo tôi… Và giờ đây, tôi luôn khao khát được nhìn thấy hình bóng bà, nhìn thấy nụ cười hiền hậu của bà mỗi chiều bà đứng đợi tôi. Tôi mong sao được bà nắm tay, được những cái ôm của bà. Tôi cũng không còn được nghe những câu chuyện, những bài học lí thú của bà. Chao ôi, tôi thấy mình thật là nhỏ bé, cô đơn. Tôi không còn bà, không còn người dạy bảo, chở che, nâng đỡ bước chân tôi.

    Nghĩ lại mà tôi hối hận quá. Nếu có một điều ước, tôi sẽ ước ngay rằng, bà nội tôi sẽ sống lại. Tôi chỉ cần vậy, tôi chỉ ước sao bà nội tôi sẽ sống lại thôi.

    Cảm nghĩ về bà thân yêu của em – Bài làm 4
    "Ngó lên nuột lạc mái nhà
    Bao nhiêu nuột lạc nhớ ông bà bấy nhiêu!"

    Một mái nhà hạnh phúc luôn là mong muốn của nhiều ngừoi, và thật sung sứong biết bao khi tôi đang lớn lên trong tình yêu thưong của ngừoi thân. Tôi yêu ba, yêu mẹ, yêu anh, yêu em, nhưng yêu nhất là ngừoi bà đã khuất của tôi- ngừoi luôn yêu thưong và quan tâm tôi từ ngày còn bé.

    Bà hiện lên trong kí ức tôi với gưong mặt hiền từ và đôi mắt sâu lõm bên dứoi vầng trán cao đã có nếp nhăn hằng lên trên đấy, lộ rõ sự khắc khổ qua năm tháng. Mái tóc bạc trắng đựoc bà búi lên trông thật gọn gàng. Bà tôi rất hay cừoi. Nụ cừoi của bà làm sáng lên vẻ phúc hậu và nét đẹp lão cho khuôn mặt dù tuổi đã ngoài tám mưoi. Làn da nhăn nheo với những đốm đồi mồi vì tuổi tác. Tay chân bà không còn khỏe như trứoc nữa. Ôi! Sao mà thấy thưong bà thế!

    Tôi vẫn nhớ như in cái ngày còn nhỏ, cùng bà đi trên con đừong làng vắng vẻ. Ánh nắng ban mai ôm ấp lấy hai bà cháu, bóng tre xanh bên đừong như đang mở lối, còn những chú chim thì ngân nga đâu đó khúc hát chào ông mặt trời. Tôi vui vẻ trong vòng tay yêu thưong của bà, cùng bà cất những bứoc chân đến ngôi trừong mẫu giáo ở cuối xóm. Thích lắm những khi đựoc bà trao cho cái kẹo, cái bánh. Bà là vậy đấy! Luôn dành những thứ ngọt ngào nhất cho tôi! Và hạnh phúc nhất là vào những đêm trăng sáng! Bà hay dẫn tôi ra trứoc thềm nhà, đặt tôi tựa đầu trong vòng tay bà rồi kể tôi nghe những câu chuyện cổ tích dưói ánh trăng sáng mờ và bóng hàng dừa trứoc nhà. Lời bà ấm áp, nhẹ nhàng đưa tôi vào giấc ngủ ngon nhất giữa cảnh trăng và tiếng gió thổi vi vu trên những tàu dừa cao chót vót giữa sự tĩnh lặng của mọi vật. Bàn tay bà nhẹ nhàng vuốt lên tóc tôi thật trìu mến. Tôi thấy sao mà ấm áp quá! Bà yêu tôi, luôn quan tâm tôi từ ngày còn bé như thế đấy! Bà chẳng khi nào giận dữ với tôi cả. Khi tôi vui hay làm điều gì tốt thì bà luôn cười và động viên tôi tiếp tục cố gắng. Còn khi tôi làm sai việc gì thì bà nhẹ nhàng nhắc nhở, rồi cũng cừoi với tôi- nụ cừoi của bà đầy khích lệ và niềm tin vào tôi.

    Tôi nghĩ đến bà trong cuộc sống. Cứ mỗi lần vấp ngã hay thất vọng, tôi lại nhìn về nụ cừoi của bà trong ảnh là lại có thêm nghị lực để vưon lên và vựot qua tất cả. Ánh mắt bà nhìn tôi như ẩn chứa điều gì đấy. làm cho tôi lại chợt nhớ đến những lời động viên, khích lệ của bà ngày trứoc để tiếp tục cố gắng và hình ảnh của bà luôn bên tôi như ngày còn bé. Tôi đã gặp bà trong mơ, bà nhìn tôi và vẫn nở nụ cừoi như ngày trứoc.

    Mai này lớn lên, tôi vẫn sẽ không quên những kỉ niệm bên bà. Dù thời gian có trôi xa đến đâu, dù mọi vật có đổi thay như thế nào thì tôi vẫn yêu bà, tình cảm đó là vĩnh cửu và sẽ không mờ nhạt. Hình ảnh của bà và nụ cừoi mà bà dành cho tôi sẽ mãi trở thành động lực để tôi vưon lên trong những khó khăn vô vàng của cuộc sống, vẫn là hình ảnh mà tôi yêu nhất. Mong sao ở thế giới bên kia bà sẽ luôn vui vẻ dù không có tôi ở cạnh.

    Bà bây giờ đã ở thế giới rất xa, đã không còn bên tôi như ngày trứoc nữa. Với tôi, bà như bà tiên trong truyện cổ tích. Bà đã đem đến cho tôi những điều kì diệu và những phút giây tuyệt vời trong suốt một thời tuổi thơ. Trong cuộc sống, có lẽ khi ngưòi mà ta yêu quí nhất ra đi thì ngừoi ta rất dễ gục ngã! Nhưng tôi thì không! Tôi tin rằng bà ở trên thiên đàng đang nhìn theo tôi, dõi theo bứoc tôi trên cuộc đời. Tôi sẽ luôn học thật giỏi để bà đựoc vui lòng nơi phưong trời xa kia. Tôi muốn kêu lên thật to: "Bà ơi! Cháu nhớ bà!" để gió mang những tình cảm của tôi đến với bà – người tôi yêu nhất.

      bởi Nguyễn Thị Yến NHi 03/12/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON