YOMEDIA
NONE

Biểu cảm về cây ổi

biểu cảm về cây ổi

giúp mk nhé mk đang cần gấpkhocroi

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Thu về, những làn gió làng quê mang theo hương ổi chín làm cho lòng nó thấy nôn nao. Đã bao lâu rồi nó không còn được ngửi cái mùi thân thuộc mà xa lạ ấy?

    Từ tấm bé nó đã lẫm chẫm bước đi những bước đầu đời, rồi là chạy nhảy lăn lội trong vườn cây của ông bà nội dưới tán cây xanh rì. Nhà nghèo, bố mẹ lại không chăm sóc được nó nên chị em nó vẫn ở với ông bà còn nhiều hơn ở với bố mẹ.

    Mỗi gốc cây trong vườn nó đều thuộc lòng nhưng nó vẫn thích nhất là gốc ổi. Nó thích cây ổi vì thân cây không xù xì thô ráp như thân cây nhãn, cũng không có những cành dễ gẫy như cây xoài. Thân cây ổi nhẵn nhịu, cành cây tuy bé nhưng chắc lắm nhé. Đã vậy những quả ổi chín lại thơm ơi là thơm, nó thích cái cảm giác vừa cắn một ngụm nhỏ thôi đã tràn ngập hương ổi trong miệng. Thịt ổi mềm mềm, ngọt ngọt, ruột ổi càng thơm hơn, như thể cả hương vị trời thu đọng trong ấy. Ông bảo ổi thóc chín là ngon nhất, nó nhìn những những bông hoa ổi nở ra, chậm rãi kết quả, rồi cũng đợi được những quả ổi chín vàng ươm, lúc ấy nó đã nghĩ đó là niềm hạnh phúc nhất.

    Thời thơ ấu của nó chẳng rời khỏi cây ổi.

    Là trưa hè nóng nực, chị em nó làm nhà trên cây ổi. Gọi là nhà cho oai chứ mới bảy, tám tuổi thì biết làm cái gì đâu. Mấy tấm gỗ lén lút lấy từ trong đống gỗ sau nhà của bà ghép lại thành sàn nhà. Vài ba chiếc bao đã rách miếng to rạch ra rồi căng làm tường nhà, nóc nhà. Chỉ vài động tác đơn giản thế là có cái nhà nho nhỏ trên trạc cây cách mặt không cao. Những cơn mưa bất chợt đến, chị em nó chẳng muốn vào nhà mà chen chúc trong ngôi nhà trên cây nước dột khắp nơi ấy cùng cười khờ dại.

    Là những ngày chúng nó chơi đồ hàng, vặt lá ổi làm “tiền”, hoa ổi là “thức ăn”. Cứ thế mà nghịch nhưng vui lắm. Để bà nội biết lại bị bà mắng “vặt trụi hoa ổi chúng bay lấy đây ra ổi mà ăn?”.

    Là những buổi chiều tan học cùng kéo nhau về vườn cây rồi tập kích cây ổi sai quả trĩu trịt, trẻ nhà quê chẳng có nhiều lắm quà ăn vặt, những quả ổi chín đã quý lắm rồi. Nó thích ổi, nhưng nó cũng nhớ lời dặn dò của cô giáo đã dặn “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Kiểu gì nó và em trai cũng giành những quả ổi to nhất, chín nhất phần ông bà.

    Là những lúc ấm ức, bị bắt nạt nó thường trốn trên cành ổi cao nhất mà nó leo lên được ngồi trên đó mà khóc khiến bà tìm mãi đến tận cơm chiều mới chịu tụt xuống.

    Ông nội sau đó mất, lúc ấy nó chỉ biết ông ngủ thật lâu không dậy nữa, những mùa ổi chín cây ổi vẫn sai quả nhưng chẳng còn người hái từng quả chín cho nó nữa. Lớn hơn nó đi học xa, rồi em trai cũng có những trò chơi hấp dẫn hơn, ổi chín để đó cho chim chào mào đến ăn.

    Hương ổi của tuổi thơ vẫn phảng phất…
      bởi trần thế phi 22/09/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON