YOMEDIA

Bài văn tả mẹ - Văn mẫu lớp 5

Tải về
 
NONE

Mời các em học sinh lớp 5 cùng tham khảo tài liệu Bài văn tả mẹ dưới đây. Đây là một chủ đề rất quen thuộc nằm trong phân môn Tập làm văn lớp 5. Chúc các em sẽ có được những bài văn thật hay nhé!

ATNETWORK

Đề bài: Bằng một bài văn ngắn em hãy tả về hình ảnh người mẹ thân thương của em.

Gợi ý làm bài:

1. Bài văn mẫu số 1

“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.

Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.

Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.

Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.

2. Bài văn mẫu số 2

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào"

Đối với một đứa trẻ lớn lên khi không có tình yêu thương của cha như tôi thì càng thấm thía hơn bao giờ hết tình mẫu tử thiêng liêng ruột thịt, càng biết ơn, trân trọng hơn bao giờ hết dòng máu ấm áp của mẹ chảy trong huyết quản của tôi, ngày ngày nuôi khôn lớn thành người.

Thuở tấm bé, tôi chưa một lần được hiểu thế nào là tình cha. Nhìn những đứa trẻ lớn lên trong sự đùn bọc của cả cha lẫn mẹ, tôi chợt thấy lòng mình thiếu vắng. Nhưng mẹ tôi đã lấp đầy khoảng thiếu vắng ấy bằng tình mẫu tử thiêng liêng, thay cha tôi yêu thương, chăm sóc phần của ông. Dáng mẹ gầy gầy, nhỏ bé, xiêu vẹo trong cái nắng chiều nhàn nhạt hắt bóng trên con đường đất quê hương với gánh hàng rong nặng trĩu vai. Có lẽ gánh hàng rong ấy, với những mưu toan cuộc đời ngày ngày kéo dáng vóc mẹ tôi càng lúc càng thấp xuống, càng lúc càng nhỏ bé hơn. Đôi mắt thưở thanh xuân long lanh ngập tràn cầu vồng, giờ đây lại dạn dày sương gió. Nó chẳng còn là mặt nước hồ xuân trong lành man mác nữa mà đã giá lạnh, phủ kín sương mờ như làn nước đêm đông. Đôi mắt ấy đã bao nhiêu lần mẹ lặng thầm giấu chị em tôi, lặng lẽ rơi lệ trong đêm khuya, để một mai khi trời hửng sáng, lại cố lau khô dòng lệ, kiên cường đứng lên, mang theo hai đứa con ngây dại vượt qua bão gió cuộc đời. Màu thời gian trải dài lên vai áo, thổi bạc cả mái đầu mẹ. Mái tóc hoa râm, mỗi sợi bạc đều là mỗi cái giá mẹ đã trả để đổi lại cho cuộc sống sung túc của chị em tôi. Mẹ đã đánh đổi cả cuộc đời mình để bù đắp cho chúng tôi một gia đình trọn vẹn. Cái giá của niềm vui, hạnh phúc nhỏ bé của chúng tôi tính lên người mẹ, hằn lên bởi những sợi tóc bạc trắng cứ ngày một nhiều hơn. Tôi rất sợ màu trắng ấy, rất sợ nhìn thấy những sợi tóc bạc của mẹ, một màu trắng đến nao lòng, màu trắng tang thương. Tôi sợ đến một ngày kia tóc trên đầu mẹ trắng hết, tôi chẳng còn được trông thấy mẹ tôi một lần nữa.

Tôi nhớ mùa đông năm ấy, tôi, một đứa trẻ 5 tuổi lần đầu được mẹ đưa sang nhà bạn chơi. Sự lộng lẫy, xa hoa của đứa con gái nhà giàu ấy khiến tôi lóa mắt, ghen tị. Trước một bàn đầy những con búp bê đời mới nhất đẹp đẽ, lung linh tôi nghĩ đến con búp bê vải rách nát của tôi ở nhà. Đặc biệt là con búp bê sứ trắng tinh, bộ vây của nó còn đẹp hơn tất cả những bộ quần áo của tôi. Tôi thích lắm,về đến nhà, tôi một mực bắt mẹ tôi mua cho một con búp bê giống y hệt như thế. Nhưng con búp bê đắt tiền ấy còn đắt hơn cả nửa tháng đi làm của mẹ. Mẹ đã cố giải thích, cố dỗ dành tôi, hứa sẽ mua cho tôi một con búp bê khác, nhưng sự ích kỉ và vô tư của một đứa trẻ cứ gào khóc vòi vĩnh. Sau cùng, mẹ cũng đồng ý với tôi, nhưng đôi mắt mẹ thật buồn, mẹ cố cúi đầu giấu đi nỗi khó xử trong đáy mắt. Ngay ngày hôm sau, trong bữa sáng, mẹ đã đưa cho tôi con búp bê xinh xắn giống y như của cô bé kia. Nhưng đêm hôm ấy, tôi thấy mẹ ôm ảnh cha khóc, khóc rất lâu. Đến lúc ấy tôi mới chợt nhận ra, chiếc nhẫn cưới mẹ tôi luôn đeo và nâng niu đã không còn nữa. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi hiểu thế nào là tình thương của mẹ, hiểu mẹ yêu thương chúng tôi đến nhường nào.

Búp bê sứ sau bao nhiêu năm cũng đã vỡ, tôi cũng không còn nhớ rõ hình dáng con búp bê ấy như thế nào. Tôi chỉ nhớ, và mãi mãi nhớ những giọt nước mắt mẹ tôi đã rơi, nhớ những gì mẹ đã dành cho tôi, nhớ tình yêu thương của mẹ. Nhớ để mang theo suốt đời, để mẹ mãi ở bên tôi dù có đi đến tận cùng chân trời, dù có đến ngày nắng tắt, vẫn còn một tình mẹ như thế, mãi mãi bên tôi.

3. Bài văn mẫu số 3

Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.

Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam.

Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau. Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sáng để làm việc. Thương mẹ em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ.

Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ còn chụp ảnh cho em để làm kỷ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn nói, cư xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè. Vào ngày chủ nhật, mẹ đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học.

Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”. Chẳng mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ.

“Dù con đếm được cát sông

Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”.

Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Nhưng người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em.

Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy. Bố vừa là bố vừa là mẹ. Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố.

Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi.

4. Bài văn mẫu số 4

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.

Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

5. Bài văn mẫu số 5

Trong gia đình em, người gần gũi, yêu thương nhất là mẹ. Mẹ luôn quan tâm chăm sóc em đến từng bữa ăn, giấc ngủ. Đối với em, tình cảm dành cho mẹ luôn khắc sâu, in đậm trong tâm trí của mình

Năm nay, mẹ đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ em có dáng hình thanh mảnh, làn da rám nắng. Nổi bật trên khuôn mặt của mẹ là đôi mắt đen, long lanh và dịu hiền. Đôi mắt ấy thường ánh lên những trìu mến, yêu thương như tình yêu bao la của mẹ dành cho em. Mỗi khi mẹ mỉm cười, hàm răng trắng hiện ra cùng má núm đồng tiền duyên dáng, càng tô đậm thêm vẻ đẹp của mẹ. Với em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất.

Hằng ngày, mẹ em rất bận rộn với công việc của cơ quan nhưng mẹ vẫn chăm lo chu đáo cho gia đình. Mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, quan tâm đến việc học hành của em. Dáng hình nhỏ nhắn của mẹ vẫn sáng chiều cặm cụi trong căn bếp. Mẹ tỉ mỉ nấu cho cả nhà những món ngon bằng chính tình yêu thương của mình dành cho chồng con. Và từng góc nhà trong nhà em, luôn có bàn tay mẹ chăm sóc nên mọi thứ đều gọn gàng, ngăn nắp. Nhìn đôi bàn tay nhỏ bé của mẹ đã chai sạn đi vì công việc em càng thương mẹ nhiều hơn. Thỉnh thoảng em phụ mẹ dọn nhà, nấu cơm để có thể đỡ đi phần nào nỗi vất vả của mẹ.

Mỗi buổi tối, trước khi đi ngủ mẹ vẫn dành thời gian kể chuyện cho em nghe. Những câu chuyện của mẹ, chứa đựng trong đó là lời nhắn nhủ về tình yêu thương con người, về lối sống tốt đẹp chúng ta cần có. Bài học của mẹ tuy giản dị, gần gũi nhưng vô cùng sâu sắc, ý nghĩa em sẽ không bao giờ quên lời mẹ dặn.

Em đã được lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Mẹ là “mặt trời”của riêng em, mang đến cho em những điều diệu kì từ cuộc sống. Em luôn thầm biết ơn mẹ, em sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để báo đáp lại tình cảm của mẹ dành cho em.

------Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp------

 

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON