YOMEDIA
NONE

Tả lại quang cảnh lớp học trong giờ viết bài tập làm văn

Viết bài văn tả lại quang cảnh lớp học trong giờ viết bài tập làm văn

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Tham khảo nha bạn
    Bài làm 1:
    Hôm nay là thứ năm, em có hai tiết kiểm tra môn văn ở
    trường. Do cô Tú đã nói trước nên em đã chuẩn bị bài khá tốt lúc ở
    nhà nhưng vẫn có một chút hồi hộp và lo lắng.
    Khi đến lớp em thấy các bạn tụm ba, tụm bảy tạo thành một
    nhóm để ôn bài. Một số bạn nam thì đi chơi đá cầu. Bỗng tiếng
    chuông vào lớp vang lên “Reng, reng, reng”. Các bạn ngồi vào chỗ
    của mình, lấy bút, giấy ra điền tên rồi vào chỗ ôn bài. Hết mười lăm
    phút đầu giờ, cô Tú bước vào lớp, các bạn đứng nghiêm chào cô.
    Hôm nay, cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trên tà áo là những
    bông hoa màu hồng thắm. Cô cười thật tươi để chào chúng em, rồi
    cầm viên phấn viết đề lên bảng. Dòng chữ to và mềm mại hiện lên:
    “Em hãy tả lại quang cảnh lớp học trong giờ kiểm tra Tập làm văn”.
    Cả lớp reo lên “ồ”, vẻ mặt ai cũng vui mừng vì bài này cô đã cho
    chứng em làm nhiều lần rồi. Cô đọc lại đề rồi căn dặn chúng em: “Các
    em đọc kĩ đề rồi làm bài, nên nhớ đây là bài văn miêu tả chứ không
    phải kể”. Cô vừa nói xong bốn mươi sáu cái đầu cặm cụi xuống mặt
    giấy, em và các bạn bắt đầu làm bài. Lớp học im ắng không một tiếng
    động đến nỗi em nghe được cả tiếng chim hót, ngọn gió và cây cũng
    hòa mình vào giai điệu. Những chiếc lá đập vào nhau nghe xào xạt.
    Trong lớp học mọi người cũng đang làm bài. Tiếng ngòi bút viết trên
    giấy cũng phát ra âm thanh xột xoạt. Khuôn mặt cô Tú nghiêm khắc.
    Thỉnh thoảng, cô đưa mắt nhìn xung quanh xem có bạn nào trao đổi
    bài hay không. Rồi cô lấy bút viết ra chấm bài cho các bạn lớp khác.
    Nhìn xung quanh, em thấy bạn Hiếu rất căng thẳng ngồi suy nghĩ làm
    bài. Bạn Hạnh thì vui vẻ, có lẽ bạn rất hài lòng về bài làm của mình.
    Còn về bài của em, do đã chuẩn bị bài rất kĩ rồi nên em cảm thấy rất
    tự tin, sự hồi hộp đầu giờ kiểm tra cũng đã biến mất. Bài làm của em
    cũng gần xong, xung quanh em cũng đã vài bạn xong. Mấy bạn định
    trao đổi bài làm để đọc thì lúc đó, cô Tú đã nhìn thấy và khẽ nhẹ cây
    thước. Mọi người vẫn tiếp tục làm bài. Bỗng cô Tú nói: “Các em còn
    năm phút nữa để kiểm tra lại bài làm của mình”. Cô vùa dứt lời cả lớp
    xôn xao lên vài bạn nói: “Cô ơi, em chưa làm xong”, “Cô ơi, cho thời gian dài thêm được không cô?”. Lúc đấy, em kịp làm làm xong bài của mình và trút tiếng thở dài. Giờ kiểm tra cũng đã kết thúc cô thu bài rồi chào lớp.
    Em nghĩ bài văn hôm đó mình sẽ được điểm khá và những tiết
    kiểm tra sau em sẽ không còn cảm giác hồi hộp và lo lắng nữa mà
    thay vào đó sẽ là sự tự tin hơn giúp em đạt được điểm cao trong các kì thi và kiểm tra
    Bài làm 2:

    Khi lớn lên con người ta luôn ước muốn để quay về tuổi thơ của mình, quay về những ngày tháng hồn nhiên vô lo vô nghĩ bởi vì càng lớn, con người ta càng đối diện với nhiều thách thức, khó khăn trong cuộc sống. Trong một lần ngồi ngẫm lại những gì mà mình đã trải qua trong quá khứ, tôi đột nhiên nghĩ về thời học sinh của mình. Đặc biệt hơn đó là những giờ kiểm tra đầy căng thẳng, áp lực và tôi nhớ nhất đó là trong giờ viết bài Làm văn.

    Quang cảnh lớp học lúc đấy thật lạ thường. Bởi lẽ, môn Văn là một môn học khác xa so với các môn học khác, nó có những đặc điểm đặc thù nhất định. Bạn có thể nhẩm những phép tính trong giờ học Toán, bạn có thể phát biểu và đưa ra ý tưởng của mình về những phản ứng xảy ra trong tự nhiên đối với môn Hóa học. Nhưng với môn Văn thì khác, nó cần đến sự tập trung và suy nghĩ một cách mạch lạc. Tôi bỗng nhớ đến quang cảnh của lớp tôi trong buổi viết văn hôm đấy, đó là lúc tôi đang học lớp sáu, cô giáo đưa ra đề bài cho chúng tôi là: “ Suy nghĩ của em sau khi học xong truyện cổ tích Em bé thông minh”.

    Sau khi nhận được đề bài, tất cả thành viên trong lớp đều chăm chú làm bài, mọi người đều vạch ra dàn ý trước khi viết vào giấy để tránh những sai sót không đáng có. Quang cảnh lớp học thật tĩnh lặng, chỉ có những tiếng kêu nhỏ nhẹ của ngòi bút. Ngoài ra còn có tiếng hót của những chú chim đang đậu trên cây bàng trước của lớp. Ai nấy đều suy nghĩ, viết ra những gì mà mình đã được học.

    Cứ thế, bốn mươi học sinh trong lớp đều say mê làm bài nhưng mỗi người có một sắc thái khác nhau. Có người thì trầm ngâm suy nghĩ xem mình sẽ làm gì tiếp theo. Có bạn thì cặm cụi viết mà không để ý xem xung quanh đang xảy ra chuyện gì, ngòi bút in hằn trên trang giấy trắng gắn liền với tuổi học trò. Đôi khi, có một số bạn khẽ cười, chắc là các bạn đang nghĩ đến những chi tiết độc đáo trong câu chuyện.

    Ngoài khi, sân trường như vắng lặng, bởi lẽ đang trong giờ học. Những làn gió của mùa thu khẽ đưa vào lớp, như là một lời động viên và chúc chúng tôi làm bài thật tốt để đạt được điểm số thật cao. Trước khi làm bài, cô giáo không gợi ý gì thêm, cô chỉ nhắc nhở bọn tôi đọc kĩ đề, suy nghĩ thật kĩ trước khi làm bài.

    Gần hai phần ba thời gian trôi qua, chúng tôi gần như sắp hoàn thiện bài văn của mình để nộp cho cô giáo. Có những người có vẻ hài lòng với những gì mình đã viết, ngồi cười tủm tỉm và viết nốt những nội dung còn lại của bài văn. Có bạn lại không hài lòng lắm với bài làm và ngồi lắc đầu, nhưng sau đó vẫn cố gắng tiếp tục viết tiếp vì đã không còn nhiều thời gian để làm lại bài. Mỗi hành động của từng người lúc đấy làm tôi không thể nào quên được, tôi còn nhớ như in cái Quỳnh làm 3 tờ giấy vì bạn ấy là một trong những học sinh giỏi Văn nhất lớp tôi. Quỳnh cứ lấy bút là viết những lời văn của bạn ấy thực sự rất hay và sâu sắc.

    Không còn nhiều thời gian nữa, ai nấy đều hoàn thiện bài văn của mình để nộp cho cô giáo, những giây phút cuối cùng có vẻ như ồn ào hơn một chút. Có bạn đã hoàn thiện bài viết của mình trước giờ và đang ngồi đọc lại để sửa lỗi chính tả, có bạn chưa viết xong, cặm cụi viết tiếp cho kịp giờ. Không khí lúc ấy thật đặc biệt. Khi cô giáo thông báo hết giờ thì tất cả dừng bút và không ai viết tiếp nữa. Tôi còn nhớ rõ năm đó là Minh, bạn thân của tôi làm lớp trưởng. Bạn ấy đứng lên và đi thu từng bài một, sắp xếp gọn gàng rồi nộp cho cô giáo. Tiếng thở phào nhẹ nhõm của mỗi thành viên được vang lên bởi lẽ chúng tôi đã hoàn thành bài viết của mình. Cho dù nó có như thế nào đi chăng nữa thì bọn tôi cũng đã cố gắng hết sức mình để làm tốt bài Làm văn.

    Chẳng hiểu sao khi nhìn lại kí ức ấy, tôi lại nghĩ nó như vừa xảy ra vậy, thân quen một cách lạ thường. Quang cảnh của lớp học trong giờ viết Làm văn có lẽ sẽ theo tôi trong suốt chặng đường của mình, nó hiện hữu trong tôi một cách đặc biệt, khó có thể diễn tả bằng lời. Tôi còn nhớ trong bài Văn ấy tôi được cô giáo cho 7 điểm và nhận xét rằng tôi có tiến bộ. Thật sự quang cảnh lớp học hôm đấy làm tôi nhớ mãi, sẽ không bao giờ quên.

      bởi Nguyễn Liên 25/01/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON