YOMEDIA
NONE

Kể một lần bạn chia sẻ niềm vui nỗi buồn

kể một làn bạn chia sẻ niềm vui nõi buồn ới mình

Theo dõi Vi phạm
ATNETWORK

Trả lời (1)

  • Người đời vẫn bảo "Hãy chia sẻ để niềm vui nhân đôi, nỗi buồn vơi nửa". Điều này cũng đúng và hợp với quy luật tình cảm cũng như tâm lý con người. Thông thường ai có niềm vui gì hoặc có tâm sự gì cũng muốn tìm người chia sẻ. Và người được chia sẻ trước hết phải là người thân hoặc bạn bè mà mình thương yêu, tin tưởng. Thế nhưng, có lẽ nhu cầu chia sẻ của con người sẽ dần mất đi theo thời gian và tuổi tác. Đối với trẻ nhỏ, việc chia sẻ diễn ra một cách hết sức dễ dàng và hồn nhiên. Một niềm vui cỏn con như nhận được một lời khen hay một món đồ chơi cũng khiến chúng nhảy cẫng lên sung sướng và đem khoe với cả nhà, cả lớp, thậm chí cả xóm, cả làng. Trái lại, khi gặp một nỗi buồn nhỏ xíu như đánh mất một vật dụng yêu thích, một con thú cưng...trẻ cũng có thể bù lu bù loa trước mặt mọi người. Đó cũng là một hình thức chia sẻ giản đơn và ngây ngô nhất. Đương nhiên sau khi được khóc bù lu bù loa như vậy, được mọi người an ủi, dỗ dành thì nỗi buồn của trẻ sẽ tắt ngay trong vòng một phút ba mươi giây. Có lẽ vì thế mà con nít lúc nào cũng cứ vô tư, hồn nhiên. Còn đối với người lớn, họ ngày càng ngại chia sẻ và không muốn chia sẻ cả niềm vui hay nỗi buồn, bất kể là với người thân hay bạn bè. Việc ngại chia sẻ của người lớn không chỉ do niềm vui nỗi buồn của người lớn 14/3/2018 Chia sẻ...liệu niềm vui có nhân đôi và nỗi buồn có vơi nửa?? http://www.gplongxuyen.org/PrintNewsDetail.aspx?ID=20150804155132 2/3 phức tạp hơn con nít mà còn là do sự từng trải dạy cho người lớn biết được việc chia sẻ trong cuộc sống không còn mang lại hiệu quả là niềm vui nhân đôi, nỗi buồn vơi nửa mà đôi khi phải nhận ngược lại là niềm vui vơi sạch mà nỗi buồn thì nhân gấp mấy…lần mấy…Vì sao lại như vậy? Vì thói đời “hơn thì ganh ghét” mà “thua thiệt thì coi thường”. Vì thế, khi chia sẻ niềm vui, người ta lại ganh tị, thậm chí có khi bị gieo tiếng là khoe khoang. Vì thế, niềm vui của người lớn chỉ còn dám chia sẻ với người thân trong gia đình, còn bạn bè thì hạn chế. Chia sẻ nỗi buồn còn tệ hại hơn! Cuộc sống mỗi người đã quá nhiều đau khổ, đâu ai muốn lắng nghe thêm những ưu phiền của người khác. Hoặc nghe thì nghe vậy chứ thật sự cảm thông thì ít mà nghe cho có thì nhiều. Chưa kể nếu gặp phải “bạn Lí Thông” thì chia sẻ bữa trước bữa sau chuyện tình cảm, chuyện gia đình, chuyện riêng tư của mình cả xóm biết, cả cơ quan biết…thì than ôi! Chia sẻ nỗi buồn với người thân thì lại sợ người thân phiền lòng, nên vì thế mà nỗi buồn người lớn chỉ còn giữ riêng cho mình. Việc ngày càng ngại chia sẻ cũng có nghĩa người lớn ngày càng phải thích nghi với sự cô đơn và chấp nhận sống trong cái vỏ của sự giả tạo. Ai đó từng nói, “mỗi người lớn lên ai cũng phải sắm cho mình một chiếc mặt nạ để đeo, có người đeo nhiều chiếc mặt nạ quá đến nỗi quên bản thân mình là ai, cảm xúc bản thân thực sự là như thế nào”. Có lẽ người lớn ai cũng phải như vậy, có ai dám sống thực với niềm vui nỗi buồn của mình mà không phải nghĩ đến trách nhiệm, danh dự…và bao nhiêu thứ khác. Nhiều khi cười nói giữa những cuộc vui đó nhưng lòng thì cô đơn lạc lõng ở nơi nào. Vậy mới hiểu cảm giác của Thúy Kiều “Vui là vui gượng kẻo là…”. Người lớn ngày càng ngại chia sẻ nhưng không mất đi nhu cầu chia sẻ. Bằng chứng là ngày nay các trang mạng xã hội như Facebook, Google Plus, Twitter, Youtube…xuất hiện ngày càng nhiều với số lượng người tham gia ngày càng tăng. Những trang mạng xã hội này đáp ứng nhu cầu thiết yếu của con người- nhu cầu kết nối và chia sẻ với bạn bè khắp nơi. Con người ngại chia sẻ trong cuộc sống thực nhưng lại thoải mái và dễ dàng chia sẻ trong thế giới ảo. Có lần tôi hỏi các bạn sinh viên: “Vì sao các bạn thích lên facebook và trao đổi với nhau trên đó hơn là nói chuyện với nhau trong lớp học?”. Các bạn sinh viên trả lời với tôi rằng: “Trên face chúng em có nhiều bạn bè, chúng em được chia sẻ thoải mái những tâm tư tình cảm của mình mà đôi khi trong cuộc sống chúng em ngại chia sẻ hoặc không tìm được người tin cậy để chia sẻ…”. Câu trả lời của các bạn sinh viên cho thấy rằng việc con người tìm đến thế giới ảo cũng chỉ nhằm mục đích chia sẻ tâm tư tình cảm. Bên cạnh đó, câu trả lời cũng cho thấy rằng việc con người tìm đến thế giới ảo để chia sẻ cũng có nghĩa là con người mất niềm tin lẫn nhau trong cuộc sống thực. Thế nhưng liệu việc tìm đến thế giới ảo để chia sẻ có phải là giải pháp an toàn hay chưa? Tôi nhớ đến một vụ lùm xùm trên facebook liên quan đến một cô bạn chung trường. Cô ấy hay chia sẻ những hình ảnh nhạy cảm của mình khi đi bơi, đi tập gym với những bộ đồ hơi thiếu vải khi thì hở lưng, khi thì khoe đùi. Sau khi cô chia sẻ ít lâu thì mọi người bắt đầu râm ran bàn tán. Và tất nhiên những lời dèm pha cuối cùng cũng đến tai khổ chủ. Cô ấy bắt đầu tung mấy status liên tục trên facebook để chửi cạnh chửi khóe những người đã dám nói xấu mình. Cô cũng có cái lý của mình khi cho rằng, chuyện trên thế giới ảo, đừng đem ra cuộc sống thực để bàn tán, soi mói nhau. Những người nói xấu cô họ cũng có cái lý của họ. Họ bảo thế giới ảo nhưng kết nối với những con người thật, bạn bè trên face toàn đồng nghiệp, bạn bè chứ ai xa lạ đâu mà chia sẻ thoải mái vậy… Câu chuyện cho thấy rằng, chia sẻ với ai, chia sẻ ở đâu dù trong thế giới ảo hay con người thật đều phải cân nhắc và biết giới hạn của nó. Điều cốt yếu khi chia sẻ là phải tìm được người tin tưởng mới mong có được niềm cảm thông thực sự và những lời khuyên chân thành. 14/3/2018 Chia sẻ...liệu niềm vui có nhân đôi và nỗi buồn có vơi nửa?? http://www.gplongxuyen.org/PrintNewsDetail.aspx?ID=20150804155132 3/3 Trong cuộc sống ngày nay, nhu cầu chia sẻ vẫn là một nhu cầu tự nhiên và thiết yếu của mỗi người. Tuy nhiên nhu cầu ấy có được trân trọng và bảo vệ hay không là do cách hành xử của mỗi người chúng ta. Mỗi người nếu ai cũng biết tôn trọng những chia sẻ của người khác, cảm thông đúng lúc với những nỗi buồn bạn bè chia sẻ thì chắc chắn “niềm vui vẫn sẽ nhân đôi và nỗi buồn lại được vơi nửa”. Vì vậy, những ai có được người bạn tri kỉ để có thể tin tưởng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn là những người thật sự hạnh phúc, hãy trân trọng điều đó!

      bởi lê thi như hà 11/10/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
ATNETWORK
ON