Ý nghĩa phê phán sâu kín của trích đoạn phóng sự Nghệ thuật băm thịt gà.
Ý nghĩa phê phán sâu kín của trích đoạn phóng sự Nghệ thuật băm thịt gà.
Trả lời (1)
-
“Chứa hàng xóm” là một tục lệ xưa ở nông thôn. Theo định lệ của làng, gia đình nhà “chứa hàng xóm” phải giữ nhiều người hàng xóm trong nhà mình và làm cỗ thết đãi. Thực tế, có những gia đình quá túng bấn miếng ăn, trong gia đình còn không lo đủ nói gì đến chuyện mời cả làng lại còn mời cả làng ăn cỗ? Vì vậy, nhiều gia đình sau ngày “chứa hàng xóm” phải chịu tan cửa nát nhà vì nợ nần, thậm chí phải tự tử vì không có tiền trả nợ.
Nhà nhân vật Làng Vân trong tác phẩm cũng phải “chứa hàng xóm” như thế. Nhà văn không bình luận, nhận xét chỉ hóa thân vào nhân vật “tôi” để kể lại buổi cỗ. Qua đó, ý nghĩa phê phán tự bộc lộ một cách sâu kín.
Đúng như nhan đề của đoạn trích, trong đoạn trích này nhà văn đã dành rất nhiều bút lực cho việc tả việc băm thịt gà của anh Mõ mới. Anh ta có nhiệm vụ chia một con gà “cũng không nhỏ lắm, ước chừng một người ăn cố mới hết” và một mâm xôi thành tám mươi ba suất cho cũng ngần ấy người trong làng. Chao ôi! Một miếng ăn nhỏ xíu, nát vụn nhưng là “miếng ăn giữa làng” nên ai cũng cố giành cho được. Không ai muốn bỏ, mà có bỏ nhất định phải có phần “mười ba cỗ làm phần”. Sự tủn mủn, làm thối rữa con người, khiến họ trở nên ti tiện đến thế.
Vậy làm sao có thể chia cỗ tài tình đến thế?
Việc băm chặt của anh Mõ mới có cả một “hệ thống lý luận” hẳn hoi. “Băm thịt gà cần dao phải sắc, thớt phẳng. Nếu mà dao cùn thớt trũng thì thịt sẽ bong hết da”. Có vậy anh ta mới “nhà nghề” trong việc thử dao thử thớt thế. “Sờ ngón tay vào lưỡi con dao xem có bén không”. Chỉ riêng những thủ tục này đã thấy anh ta đầy kinh nghiệm.
Đi sâu vào nghệ thuật băm thịt gà, ta thấy Mõ mới thực sự là một nghệ sĩ!
Anh có nhiệm vụ pha sỏ và phao gà “sỏ gà pha năm, phao gà pha bốn”. Cái đầu gà nhỏ xíu nhưng xương xẩu, cái phao gà bằng nửa thì toàn mỡ toàn da… khó có thể hình dung nổi! Những kỹ thuật của Mõ mới có thể nói đã thành kỹ xảo “ghè dao vào giữa hai miếng mỏ gà, để cắt sỏ thành hai mảnh… úp cả đôi mảnh xuống thớt, chặt mảnh mỏ dưới làm đôi… ”. Nhà văn miêu tả rất tỉ mỉ để thể hiện sự thành thục nhuần nhuyễn trong thao tác nhân vật. Kết quả thật tuyệt vời năm miếng đầu “miếng nào cũng có dính một tí mỏ” bốn miếng phao câu “miếng nào cũng có đầu bầu, đầu nhọn”. Các miếng không hơn không kém nhau chút nào. Có lẽ khác đi các cụ “chiếu trên” sẽ nạnh tị nhau, mất lòng nhau. Vì điều ấy mà Mỏ mới phải rèn “tay nghề đến vậy? ”.
Xong cái đầu, cái phao – hai cái ngon nhất cho các cụ, các “đàn anh” đúng như câu “nhất thủ nhì vĩ”. “Bây giờ thì đến mình gà”. Sự thành thục đáng nể tiếp tục làm người đọc tròn mắt: “lách lưỡi dao”, “lật ngửa”, “ướm dao”, “chém luôn”… Ta có cảm giác các động tác ấy đã được lập trình sẵn, chỉ chờ có dịp là tự động thi hành. Có thế nên dù “băm ha lịa như không chú ý gì hết” nhưng hàng chục nhát dao đều nhau tăm tắp “không nhất nào cao, không nhát nào thấp” “chỉ lên khỏi mặt thớt độ một gang”. Tài tình đến mức âm thanh phát ra tất cả cũng giống hệt nhau “cốc”, mấy chục miếng thịt gà “miếng nào như miếng ấy” “không dập, không nát, không bong da”… mỏng manh như cánh bướm. Đặc biệt, chỉ nghe qua sự ước tính sơ sơ của một “cụ” nào đó, anh đã tính toán, phân chia và, băm chặt chính xác “92 miếng” như nhau không hơn không kém. Có lẽ đến quỷ thần cũng không thể hơn.
Quả đúng như Ngô Tất Tố ca ngợi, Mõ mới xứng đáng là một “nghệ sĩ”. Nghệ thuật là gì nếu không phải là sự tinh tế, tài hoa, khéo léo. Và còn ai tinh tế, tài hoa, khéo léo hơn Mõ mới trong việc băm thịt gà? Thế nên anh xứng đáng với “cái chức nghệ sĩ”vì đã nâng việc chặt thịt gà lên thành nghệ thuật.
Khâm phục, gật gù trước “nghệ thuật băm thịt gà” của Mõ mới ta cũng thoáng qua nỗi buồn thời thế. Có lẽ Nam Cao nói đúng “Miếng ăn là miếng nhục”. Cái “miếng ăn giữa làng” trong đoạn trích sao nó nặng nề khổ nhục thế. Chỉ vì mỗi người được ti tí xôi “véo ra từng tí” được miếng thịt gà có thể thổi “bay” được vậy mà trút lo toan, cực nhục lên một gia đình. Sau cái cỗ chứa ấy biết gia đình khốn khổ kia đi đâu về đâu? Cũng chỉ vì “miếng ăn” ấy, người ta bất chấp trời mưa sụt sùi, nhà chủ hẹp nhỏ không tránh được ướt, chen chúc nhau cực nhục. Sự tài tình trong băm chặt của anh Mõ còn phản ánh một thực tế: cả làng, từ to đến nhỏ chẳng ai chịu kém ai miếng nào; trăm miếng phải như một, dù nó mỏng manh tội nghiệp quá. Kỹ xảo của việc băm chặt còn chứng tỏ Mỗ mới đã phải băm chặt, thực hành nhiều. Thế cũng có nghĩa, những buổi cỗ chứa như thế nhiều vô kể. Nhiều đến mức phát ngán “Hắn dạ một tiếng thở dài” (dẫu trong đám cỗ hắn cũng có phần to). Một thằng mõ làng – tận đấy xã hội còn biết thở dài chán ngán sao bao kẻ mũ cao áo rộng vẫn trơ trẽn đến thế?
Những buổi “chứa cỗ như vậy hủ lậu, tốn kém, nhục nhằn. Nó chỉ là cái “việc làng” nhỏ xíu. “Việc làng” nên dẫu có thế nào xấu xa, ti tiện… nó vẫn thắng “phép vua”. Mặc kệ luật pháp, quay lưng dư luận, những “việc làng” như trên vẫn như bóng ma làm chết dần chết mòn sự sống và nhân cách người nông dân.
Không chửi bới, không mỉa mai bình luận, việc làng nói chung và Nghệ thuật băm thịt gà nói riêng vẫn kín đáo phê phán hủ tục nơi làng thôn xưa.
Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, trang văn Ngô Tất Tố vẫn có ý nghĩa phê phán mang giá trị tố cáo sâu sắc. Nó nhắc nhở con người hôm nay hãy biết trân trọng những gì mình đang có.
bởi hành thư 20/01/2020Like (0) Báo cáo sai phạm
Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!
Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản
Các câu hỏi mới
-
"Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng trên mảnh ván. Người tù viết xong một chữ, viên quản ngục lại vội khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái thầy thơ lại gầy gò, thì run run bưng chậu mực. Thay bút con, đề xong lạc khoản, ông Huấn Cao thở dài, buồn bã đỡ viên quan ngục đứng thẳng người dậy và đĩnh đạc bảo: - Ở đây lẫn lộn.Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi. Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng trẻo với những nét chữ vuông vắn tươi tắn nó nói lên những cái hoài bão tung hoành của một đời con người. Thoi mực, thầy mua ở đâu tốt và thơm quá. Thầy có thấy mùi thơm ở chậu mực bốc lên không?...Tôi bảo thực đấy: thầy Quản nên tìm về nhà quê mà ở đã, thầy hãy thoát khỏi cái nghề này đi đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi. Lửa đóm cháy rừng rực, lửa rụng xuống nền đất ẩm phòng giam, tàn lửa tắt nghe xèo xèo. Ba người nhìn bức châm, rồi lại nhìn nhau. Ngục quan cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói một câu mà dòng nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào: "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh". 1) Đoạn trích trên trích trong tác phẩm nào? của tác giả nào? Miêu tả cảnh gì ? 2) Cảnh tượng trên hàm chứa nhiều yếu tố tương phản. Hãy chỉ ra những yếu tố tương phản đó. 3) Nguyễn Tuân đã thể hiện quan niệm nghệ thuật gì qua lời khuyên của Huấn Cao đối với quản ngục ? Ý nghĩa của cái Đẹp với cuộc sống con người được khẳng định như thế nào qua cử chỉ, thái độ và lời nói của quản ngục với Huấn Cao? KHÔNG CHÉP MẠNG
25/11/2022 | 0 Trả lời
-
đọc hiểu "Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng trên mảnh ván. Người tù viết xong một chữ, viên quản ngục lại vội khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái thầy thơ lại gầy gò, thì run run bưng chậu mực. Thay bút con, đề xong lạc khoản, ông Huấn Cao thở dài, buồn bã đỡ viên quan ngục đứng thẳng người dậy và đĩnh đạc bảo: - Ở đây lẫn lộn.Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi. Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng trẻo với những nét chữ vuông vắn tươi tắn nó nói lên những cái hoài bão tung hoành của một đời con người. Thoi mực, thầy mua ở đâu tốt và thơm quá. Thầy có thấy mùi thơm ở chậu mực bốc lên không?...Tôi bảo thực đấy: thầy Quản nên tìm về nhà quê mà ở đã, thầy hãy thoát khỏi cái nghề này đi đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi. Lửa đóm cháy rừng rực, lửa rụng xuống nền đất ẩm phòng giam, tàn lửa tắt nghe xèo xèo. Ba người nhìn bức châm, rồi lại nhìn nhau. Ngục quan cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói một câu mà dòng nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào: "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh". 1) Đoạn trích trên trích trong tác phẩm nào? của tác giả nào? Miêu tả cảnh gì ? 2) Cảnh tượng trên hàm chứa nhiều yếu tố tương phản. Hãy chỉ ra những yếu tố tương phản đó. 3) Nguyễn Tuân đã thể hiện quan niệm nghệ thuật gì qua lời khuyên của Huấn Cao đối với quản ngục ? Ý nghĩa của cái Đẹp với cuộc sống con người được khẳng định như thế nào qua cử chỉ, thái độ và lời nói của quản ngục với Huấn Cao KHÔNG CHÊP MẠNG
25/11/2022 | 0 Trả lời
-
tóm tắt tác phẩm chí phèo với với sự sáng tạo của bản thân
08/12/2022 | 0 Trả lời
-
Cái lò gạch cũ ra đời vào năm nào? Đôi lứa xứng đôi ra đời năm nào? Chí phèo ra năm nào ? 3 tác phẩm ra năm khác nhau
12/12/2022 | 0 Trả lời
-
1 TB chung dùng cho được cả 4 bài 2 đứa trẻ, Chữ người tử tù, Hạnh phúc của 1 tang gia, Chí phèo.
23/12/2022 | 0 Trả lời
-
liên hệ tác phẩm vĩnh biệt cửu trùng đài với đời sống
27/12/2022 | 0 Trả lời
-
Viết 1 đoạn văn khoảng 1/2 trang giấy về Chí Phèo trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao. Trong đó có dùng câu bị động và giải thích tác dụng của câu bị động đó?
Làm bài văn khoảng 1/2 trang giấy
30/12/2022 | 0 Trả lời
-
Đề 3:Anh chị hãy Trình bày suy nghĩ của mình bằng một đoạn văn khoảng 150 chữ viết về lòng ích kỉ trong cuộc sống,Đề 5:Hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 150 chữ trình bày về việc học đối phó của học sinh cứu với các bạn ơi
sos cứu mình với giải hộ nha cảm ơn rất nhiều ạ
08/01/2023 | 0 Trả lời
-
Chỉ rõ bút pháp tượng trưng được thể hiện qua " Vội Vàng " ?
văn 11 Vội vàng Xuân Diêu
12/02/2023 | 1 Trả lời
-
nêu cảm nghĩ về âm điệu của hai khổ thơ đầu tron bài đây thôn vĩ dạ của hàn mặc tử
cứu em với ạ
23/02/2023 | 0 Trả lời
-
cách viết mở bài vội vàng lớp 11
08/03/2023 | 0 Trả lời
-
Giải giúp mình bài này nhé! ...Đừng bao giờ giữ mãi lòng thù hận cá nhân, hãy biết bao dung và rộng lượng với người khác. Khi bạn tha thứ, tâm hồn bạn sẽ thanh thản hơn rất nhiều. Bởi chúng ta ai cũng cần có những phút để nhìn nhận lại mình và tha thứ sẽ giúp họ nhận ra được rằng: cuộc đời còn có nhiều thứ họ cần phải làm tốt hơn để không phụ lòng bao dung mong mỏi của những người đã tha thứ cho họ. Lòng bao dung và vị tha là điều mà từ xưa đến nay con người luôn hướng đến. Nó không chỉ thể hiện tinh thần tốt đẹp của người Việt mà còn thể hiện tinh thần nhân ái bao la của con người. Ngày nay chúng ta cần đến lòng bao dung để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, con người gần gũi với nhau hơn. Lòng bao dung đưa con người đến những giá trị của chân thiện mỹ giúp con người trở nên hoàn thiện hơn”. (NGHỆ THUẬT SÓNG - hanhtrinhdelta.edu.vn) Câu 1: Theo tác giả, tại sao ngày nay mỗi con người chúng ta cần đến lòng bao dung? Câu 2: (1.0đ) Chỉ ra phép liên kết( đoạn 2) và nêu tác dụng của nó?. Câu 3: (2.0đ) Anh/chị hãy trình bày suy nghĩ của mình trong 01 đoạn văn (khoảng 10 đến 12 câu) về ý nghĩa của lòng bao dung trong cuộc sống. Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi:
28/03/2023 | 0 Trả lời
-
Những biểu hiện Tây hóa của một số người An Nam? Vì sao họ lại làm như vậy?
12/04/2023 | 0 Trả lời
-
Tiếng mẹ đẻ có vai trò gì với vận mệnh dân tộc?
12/04/2023 | 1 Trả lời
-
Raxum Gamzatop từng viết: "Có người tưởng rằng cứ bắt tay vào viết một đề tài vĩ đại là trở thành người vĩ đại. Nhưng cái vĩ đại lại nằm ở sự giản dị. Bằng trải nghiệm văn học của bản thân về nhà văn và tác phẩm trong giai đoạn văn học 1930-1945". Anh/chị hãy bình luận ý kiến trên.
05/08/2023 | 0 Trả lời
-
Em hãy phân tích bài thơ Nguyên đán của Xuân Diệu.
30/08/2023 | 0 Trả lời
-
Câu chuyện dưới đây gợi cho anh/chị những suy nghĩ gì?
NGƯỜI THỢ XÂY
Người thợ xây nọ đã làm việc rất chuyên cần và hữu hiệu trong nhiều năm cho một hãng thầu xây dựng. Một ngày kia, ông ngỏ ý với hãng muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia đình.
Hãng thầu rất tiếc khi thiếu đi một người thợ giỏi đã tận tụy nhiều năm. Hãng đề nghị ông cố gắng ở lại giúp hãng xây một căn nhà trước khi thôi việc. Ông ta nhận lời.
Vì biết mình sẽ giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng, ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít, xây dựng căn nhà với những vật liệu tầm thường, kém chọn lọc, miễn có một bề ngoài đẹp đẽ mà thôi.
Mấy tháng sau, căn nhà đã hoàn thành. Người chủ hãng mời ông đến, trao cho ông chiếc chìa khóa của ngôi nhà và nói: “Ông đã gắn bó và làm việc rất tận tụy với hãng trong nhiều năm, để ghi nhận sự đóng góp của ông cho sự thịnh vượng của hãng, chúng tôi xin tặng ông ngôi nhà vừa xây xong!”.
05/09/2023 | 0 Trả lời
-
Câu truyện trong tác phẩm vợ nhặt đã gợi cho suy nghĩ gì về tình người trong hoạn nạn khó khăn của dân tộc ta. Hãy liên tới thời điểm hiện tại?
15/09/2023 | 0 Trả lời
-
Nhận xét về phong cách nghệ thuật của Nam Cao trong truyện Chí Phèo.
17/09/2023 | 0 Trả lời
-
Hãy viết 1 bài văn nghị luận phân tích, đánh giá chủ đề và những nét đặc sắc trong nghệ thuật xây dựng tình huống của Nam Cao ở truyện ngắn "Cái chết của con mực"
28/09/2023 | 0 Trả lời
-
Phân tích nghệ thuật tự sự của tác phẩm "Chí Phèo" của Nam Cao
29/09/2023 | 0 Trả lời
-
Viết đoạn văn (200 từ) trình bày suy nghĩ của em về những đặc sắc chủ đề , đặc điểm nghệ thuật của truyện ngắn Lão Hạc
29/09/2023 | 0 Trả lời
-
Viết 1 đoạn văn khoảng 10 dòng về thông điệp rút ra từ văn bản " Người trẻ và hành trang bước vào thế kỉ XXI"
02/10/2023 | 0 Trả lời
-
Em hãy thử lí giải vì sao Chí Phèo lại chửi như vậy? Mục đích tiếng chửi là gì và cảm nhận tâm trạng của Chí Phèo trong tiếng chửi?
05/10/2023 | 0 Trả lời
-
18/10/2023 | 0 Trả lời