YOMEDIA
NONE

Bạn thân sống mãi trong lòng tôi

viết văn tự sự: bạn thân sống mãi trong lòng tôi (ko coppy mạng)

Theo dõi Vi phạm
ADSENSE

Trả lời (2)

  • Hè lại về mang theo cái nóng oi ả, những cơn mưa rào bất chợt và sắc đỏ rực rỡ của hoa phượng. Vậy là hôm nay tôi đã đc nghỉ hè. Đi trên con đường Nguyễn Công Trứ quen thuộc, lòng tôi chợt bâng khuâng khi bắt gặp hai em nhỏ mặc chiếc áo đồng phục Nguyễn Công Trứ đang tung tăng ,cười nói thật vui. Ba năm đã trôi qua, nhưng kí ức vẫn luôn sống mãi trong tôi , hình ảnh về cô bạn nhỏ nhắn với đôi mắt đượm buồn như một thước phim nhẹ nhàng quay chậm,khơi gợi kí ức.

    Tôi và Trâm quen nhau hồi lớp một, khi hai đứa còn bé. Tôi là người khá hòa đồng, năng động, tích cực tham gia các hoạt động của trường lớp nhưng Trâm lại khá trầm và ít nói.Ở lớp, Trâm là một học sinh giỏi toán và luôn làm bài tập đầy đủ mỗi khi đến lớp. Vì vậy mỗi khi có bài khó , Trâm đều chỉ cho tôi cách làm. Trong suốt mấy năm tiểu học, Trâm giúp tôi nhiều lắm vì thế mà điểm kiểm tra của tôi cũng đc cải thiện dần. Tôi quý Trâm lắm ,cũng nhờ vậy mà hai đứa trở nên thân thiết hơn.

    Nhà của hai đứa sát gần nhau, nên mỗi sáng cả hai đứa thay phiên nhau gọi dậy đi học. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Chúng tôi nói sẽ mãi là bạn thân của nhau đến suốt đời và sẽ cùng nhau bước vào cánh cổng trường đại học.

    Thế rồi một hôm tôi ko thấy Trâm gọi tôi đi học nữa, ngỡ là bạn quên vì thế tôi chạy sang nhà bạn thì mẹ bạn bảo Trâm đi học rồi. Nghe vậy, tôi chạy ngay đến lớp thì thấy Trâm nằm gục xuống bàn, tôi tiến đến hỏi :

    - Trâm! Cậu làm sao thế?

    Trâm nghe thấy tiếng tôi hỏi liền ngẩng đầu dậy , đáp:

    - Tớ ko sao đâu . Tại hôm qua nhiều bài quá , tớ ngủ muộn mà sáng nay lại phải dậy sớm nên tớ hơi mệt ấy mà.

    Tôi hiểu ra vấn đề và bảo bạn nghỉ ngơi tiếp. Nhưng hết hôm này đến hôm khác tôi ko còn thấy Trâm rủ tôi đi học nữa. Cứ đến lớp, tôi lại thấy bạn nằm xuống bàn, ko nói, ko rằng chỉ khi nào vào học bạn mới ngồi dậy. Tôi chẳng hiểu sao Trâm lại như vậy. Trước kia Trâm là người vui vẻ luôn giúp đỡ các bạn nhiệt tình nhưng người bạn ấy nay đâu rồi? Tôi cũng chẳng hỏi thăm bạn nên tình bạn của chúng tôi dần dần xa cách.

    Một hôm , đang ngồi học bài bỗng mẹ tôi hỏi:

    - Con có biết bố mẹ bạn Trâm lớp con chia tay ko? Sáng nay mẹ bạn ấy mới sang nhà mình chơi rồi cảm ơn vì đã nhiều lần giúp họ nhiệt tình đấy!

    Tôi bàng hoàng chợt nhận ra , người bạn hay cùng mk đến trường ko còn vui vẻ như trước là vì lí do này hay sao?Tôi nghe mẹ nói mà thương bạn lắm! Tôi chẳng hỏi han cũng chẳng hay biết gì về hoàn cảnh của bạn. Những lúc tôi buồn thì Trâm là người đầu tiên mà tôi chia sẻ. TRâm là người biết cách lắng nghe và cho học những lời khuyên hữu ích. Nhưng tôi thì ngược lại, tôi chẳng biết gì cả, tôi hối hận lắm! Tôi quyết định xin mẹ mua một quyển vở và một chiếc hộp bút mới tặng cho Trâm. Tôi chạy vội vã sang nhà Trâm. ĐỨng trước cổng mẹ bạn mở cửa cho tôi vào. Tôi xin phép lên phòng Trâm gặp bạn. Bước vào phòng, tôi thấy TRâm ngồi cạnh chiếc bàn học, khuôn mặt bạn đờ đẫn, đôi mắt đỏ hoe chất chứa nhiều tâm sự. Khi Trâm bắt gặp ánh mắt tôi nhìn bạn, bạn ấy bỗng òa lên khóc nức nở. Tôi chạy đến ôm chầm lấy bạn. Đôi mắt tôi long lanh, chực trào, tôi muốn nín lại cơn khóc nhưng lại xót xa khi nghĩ tới hoàn cảnh của bạn , ko kìm đc lòng, tôi bỗng òa theo:

    - Trâm ơi ! Tớ xin lỗi vì đã ko quan tâm hay giúp đỡ gì cậu, tớ cx chẳng biết hoàn cảnh của cậu ntn . Tớ thật là một người bạn tồi .

    Trâm khóc nấc lên nói:

    -Tớ cx xin lỗi vì đã ko nói cho cậu biết!

    Tôi vỗ vai bạn an ủi:

    - ko sao đâu ,cậu đừng khóc nữa cũng đừng tự trách mình nữa.

    Trâm vẫn khóc nức nở kể:

    - Bố mẹ tớ chia tay . Bố tớ sẽ chuyển sang tỉnh khác làm việc , còn mẹ con tớ sẽ về quê sống với bà ngoại ở.....Thanh Hóa!

    Tôi nghe tin bạn phải chuyển về quê sống ở Thanh Hóa mà vô cùng sửng sốt. Có nghĩa là tôi sẽ ko đi học cùng Trâm nữa, tôi sẽ ko gặp lại Trâm nữa hay sao. Tôi buồn lắm. Trâm kể tiếp:

    - Nhà ngoại tớ nghèo lắm, ông bà ngoại tớ già cả rồi mà vẫn phải kiếm sống qua ngày. Vì vậy mẹ tớ sẽ cho tớ học hết năm nay, năm sau ở nhà phụ giúp mẹ và bà ngoại buôn bán.

    Nghe vậy tôi hoảng hốt lắm, tôi nắm chặt lấy tay bạn mà nói:

    -Trời ơi! Cậu sẽ nghỉ việc để giúp đỡ mẹ sao? Chúng ta vẫn còn bé, vẫn còn trong độ tuổi ăn chơi vậy mà cậu đã phải nghỉ học để giúp mẹ như vậy , ko biết tương lai sẽ ra sao? Nhưng hoàn cảnh dẫu có khó khăn đến đâu thì cậu vẫn nên khuyên mẹ cho đi học vì học hành là chìa khóa của tương lai.

    Trâm nói:

    -Tớ cx biết vậy, nhưng...

    Tôi ngập ngừng nói tiếp:

    - Đây, tớ tặng cậu món quà này, nếu như sau này cậu ko còn đi học nữa thì cứ giữ nó như một món quà kỉ niệm giữa chúng mk nhé!

    Trâm gạt đi nc mắt vui mừng nói:

    - Cảm ơn cậu! Mong rằng chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau và sẽ cùng bước vào cánh cổng trường đại học như đã hứa nhé! Lớn lên tớ và cậu sẽ cùng kiếm thật nhiều tiền để giúp gia đình, cậu nhé!

    Suốt những năm qua , tôi và Trâm luôn viết thư cho nhau. Trâm kể rằng bạn ấy đã thích nghi đc việc sống ở quê và dậy sớm giúp mẹ. Trâm nói mẹ bạn sẽ cho bạn ấy đi học lại vào năm sau nên tôi vui lắm. Tôi cx có nhiều bạn mới, cx có nhiều kỉ niệm buồn vui nhưng tôi sẽ ko bao giờ quên Trâm - người bạn đã để lại trong tôi nhiều niềm vui cx như nỗi buồn. Trâm sẽ mãi luôn là một phần kí ức trong tôi - kí ức đẹp về một tình bạn.

    ( Bài này mk cx kiểm tra vào thứ 7 tuần trước, bạn có thể tham khảo và thêm bớt một số chi tiết)

      bởi Nagisa Chan 08/11/2018
    Like (0) Báo cáo sai phạm
  • YOMEDIA

    Video HD đặt và trả lời câu hỏi - Tích lũy điểm thưởng

  • Mỗi người ai cũng có những người bạn bè thân thiết của riêng mình, đó có thể là người hợp với bạn về sở thích đối với các môn học, các môn thể thao hay đặc biệt hơn đó là người thường xuyên chia sẻ với bạn những buồn vui trong cuộc sống. Riêng với tôi, bạn thân với tôi là một người tôi yêu mến và khâm phục, bạn là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập. Bạn là Minh.

    Có cái tên của con trai nhưng thực là Minh lại là một cô gái gầy gò và có vẻ yếu ớt nữa. Vầng trán bạn cao và rộng làm lộ rõ sợ thông minh. Đặc biệt, cặp kính tròn xoe khiến mọi người khó nhầm lẫn về học lực của Minh. Bạn học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Văn và môn Anh. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp rất yêu quý Minh. Bạn chẳng những học giỏi mà còn là lớp phó học tập gương mẫu và hay giúp đỡ bạn bè nữa.

    Còn tôi, khi mới vào lớp, tôi tiếp thu rất chậm và lại nhút nhát. Những bài kiểm tra đầu kì, tôi được điểm rất thấp. Thấy vậy, cô giáo chủ nhiệm liền họp các bạn cán bộ lớp và hỏi xem có ai có thể giúp đỡ tôi không. Thật bất ngờ, Minh đã giơ tay nhận lời.

    Từ khi nhận “trọng trách” ấy, Minh Ithường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài đầy đủ. Nhưng tính tôi nhút nhát cộng với sự... xấu hổ khiến tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Minh. Thậm chí, có lần tôi còn nói với Minh với giọng đầy bực bội:

    -   Bạn đừng làm phiền tôi nữa! Bạn đừng nghĩ bạn học giỏi thì có thể muốn làm gì tôi cũng được.

    Những tưởng Minh sẽ tự ái, bỏ ngay công việc ấy nhưng không ngờ bạn vẫn quan tâm đến tôi... Tôi sẽ vẫn có thái độ như thế với Minh nếu không có một ngày...

    Hôm ấy, lớp tôi có bài kiểm tra 45 phút. Suốt một tuần, tôi đã cố gắng ôn tập rất kĩ vừa vì muốn thay đổi điểm số vừa vì muốn chứng tỏ mình không cần ai giúp đỡ. Nhưng đến khi làm bài, tôi vẫn không thể làm tốt được. Ngày cô giáo trả hài, nhận điểm 5 trên tay tôi bật khóc vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ học khá lên được. Tôi đã cố gắng rất nhiều rồi cơ mà? Tôi đang thút thít khóc thì Minh nhẹ nhàng đến bên và nói:

    -   Bạn đừng buồn. Mình biết bạn đã cố gắng rất nhiều nhưng có thể là do bạn chưa có phương pháp học đó thôi. Bạn cho phép mình học cùng bạn nhé? Chỉ một buổi thôi, sau đó nếu bạn không thích thì chúng mình không học cùng nhau nữa?

    Tôi lưỡng lự một chút rồi đồng ý. Không ngờ, học cùng Minh tôi thấy rất thú vị. Minh nói nhiều điều về cách học mà tôi chưa hề biết. Nhờ những cách học ấy tôi học thuộc nhanh hơn, hiểu hài hơn. Những buổi sau tôi lại tiếp tục học cùng Minh, chia sẻ với Minh rất nhiều chuyện. Và đặc biệt, điểm kiểm tra của tôi cũng cao hơn hẳn.

    Minh thực sự là một lấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Minh đã giúp đỡ.



     

      bởi Lê Trần Khả Hân 21/07/2019
    Like (0) Báo cáo sai phạm

Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời.
Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội!

Lưu ý: Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản

Gửi câu trả lời Hủy
 
NONE

Các câu hỏi mới

AANETWORK
 

 

YOMEDIA
AANETWORK
OFF