YOMEDIA

Đề thi HK 1 môn Ngữ văn lớp 8 năm 2017 Phòng GD&ĐT Bạc Liêu

Tải về
 
NONE

Đề thi HKI môn Ngữ văn lớp 8 năm 2017 của Phòng GD&ĐT Bạc Liêu​​​ đã được Học247 tổng hợp. Hi vọng với đề thi này, các em sẽ có thêm tư liệu để tham khảo cho kì thi tới. Chúc các em có một kì thi thật tốt và đạt được kết quả cao.

ADSENSE
YOMEDIA

        SỞ GD&ĐT BẠC LIÊU                                 KIỂM TRA HỌC KÌ I – NĂM HỌC 2017 – 2018

                                                                                                      Môn: Ngữ Văn – LỚP 8

                                                                                       Thời gian 90 phút (không kể giao đề)

 

I. PHẦN TIẾNG VIỆT (2 điểm)

Câu 1. (0,5 điểm)

Thế nào là tình thái từ?

Câu 2. (0,5 điểm)

Nói giảm nói tránh có tác dụng gì?

Câu 3. (1 điểm)

Đặt một câu ghép có sử dụng cặp quan hệ từ: “tuy… nhưng…..” Xác định chỉ ngữ, vị ngữ trong câu ghép vừa đặt.

II. PHẦN VĂN BẢN (3 điểm)

Câu 1. (1 điểm)

Theo em, nguyên nhân nào đã đẩy lão Hạc (“lão Hạc- Nam Cao) đến cái chết thê thảm?

Câu 2. (1 điểm)

Văn bản “Bài toán dân số” thuộc loại văn bản nào? Vấn đề chính mà tác giả muốn đặt ra trong văn bản này là gì?

Câu 3. (1 điểm)

“Trời chiều phẳng lặng nước trong veo

Nhẹ lướt trên sông một mái chèo”

Câu thơ trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?

III. PHẦN TẬP LÀM VĂN. (5 điểm)

Kể về một việc em đã làm khiến ba mẹ rất vui lòng

 

--------HẾT--------

 

GỢI Ý ĐÁP ÁN

  • Nội dung trọng tâm: Người học cần chú ý những ý chính sau:
    • Em cần xác định, việc làm tốt khiến cho bố mẹ vui lòng đó là việc gì (giúp đỡ một cụ bà qua đường, đem trả lại tiền nhặt được cho người bị đánh rơi, giúp đỡ bạn bè trong học tập, trong cuộc sống...)?
    • Tâm trạng, cảm xúc của ba mẹ khi em kể lại câu chuyện đó cho ba mẹ nghe là những cảm xúc gì ?
    • Tâm trạng, cảm xúc của em lúc đó ra sao? (hạnh phúc, tự hào, hứa hẹn trong lòng những niềm tin mới,...)
    • Em đã có những lời nói, hứa hẹn như thế nào đối với ba mẹ của em trong tương lai sẽ làm thêm thật nhiều việc tốt nữa ?

DÀN Ý CHI TIẾT

I.  MỞ BÀI

  • Làm việc tốt chắc chắn sẽ mang đến niềm vui cho cha mẹ, thầy cô và mọi người xung quanh.
  • Lần làm một việc tốt khiến cho ba mẹ tôi vui lòng đó là: giúp đỡ một bà cụ đi qua đường.

II. THÂN BÀI

  • Hoàn cảnh
    • Hôm ấy, tôi thức dậy trễ nên chạy thật vội để đến trường.
    • Trên đường đi học, tôi nhìn thấy một bà lão đang muốn băng qua đường.
    • Thế nhưng bà lão còn rụt rè, lo sợ vì thấy trên đường xe quá nhiều, bà không dám băng qua.
    • Tôi đắn đo suy nghĩ: một là giúp bà lão qua đường, hai là bị trễ giờ học. Tôi phải lựa chọn một trong hai.
    • Tôi quyết định giúp bà lão băng qua đường dù biết rằng mình có thể sẽ bị trễ giờ học.
  • Giúp bà qua đường
    • Tôi chạy tới gần bà và hỏi thăm, bà có sao không?
    • Bà lão trả lời là muốn qua bên kia đường nhưng vì sợ xe nhiều quá nên không dám qua.
    • Tôi đưa ra nhã ý giúp bà băng qua đường. Bà vui vẻ nhận lời.
    • Một tay cầm lấy tay bà. Bàn tay ấm áp, run run của bà cũng giống như bà của tôi vậy. Tay còn lại của tôi giơ cao ra hiệu qua đường để các chú tài xế nhìn thấy mà nhường cho bà cháu chúng tôi.
    • Đưa bà lão qua được bên kia đường, lòng tôi cảm thấy rất vui và tự hào.
    • Bà lão hỏi tên tuổi của tôi, tôi học trường nào. Tôi nói, tôi phải tới trường ngay sợ trễ giờ.
    • Tôi tới trường vừa kịp chuông reo.
    • Về nhà, tôi kể cho ba mẹ nghe sự việc khi sáng với vẻ rất háo hức.
    • Ba mẹ tôi khen tôi là trẻ ngoan và tự hào về tôi vì đã biết giúp đỡ người lớn tuổi.

III. KẾT BÀI

  • Đó là lần tôi làm việc tốt mà tôi cảm thấy rất vui và tự hào.
  • Tôi hứa với bản thân mình sẽ cố gắng làm thật nhiều việc tốt để ba mẹ, thầy cô vui lòng.

BÀI VĂN MẪU

Có thể nói trong mắt mọi người, tôi chỉ là một con bé chỉ biết ăn không ngồi rồi. Ngoài việc học và chơi tôi chẳng còn biết làm gì khác. Điều mà tôi khiến cha mẹ vui lòng cũng chỉ là mấy tờ giấy khen và những điểm số mà thôi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tôi vẫn còn nhớ mãi.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trông bà cụ tầm bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã còng. Trông bà thật gầy gò và yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc bà đang muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường. Thật tội nghiệp cho bà quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi: “Sao mình không giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng trong lòng lại băn khoăn một điều không biết nên giúp không. Tôi lại qua đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tôi đang muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy lòng tôi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà. Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi. Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà nhé!”, vẻ mặt bà đang lúng túng nhưng khi nghe tôi nói xong, bà cụ trông rất vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tôi cũng cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc còn sợ lắm nên nắm chặt lấy tay tôi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây, tôi mới thấy đựơc bà đang xách một túi gì trông có vẻ rất nặng. Tôi liền xách dùm bà về nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tôi nữa. Vừa đi, tôi vừa trò chuyện cùng bà. Thì ra bà sống một mình trong nhà còn con cháu bà ở xa và bận bịu công việc nên không thể thường tới thăm và chăm sóc bà. Nghe thế, tôi thấy ái ngại và tội nghiệp cho bà quá! Về tới nhà, bà vui vẻ cảm ơn tôi rất nhiều và bà còn cho tiền tôi mua quà vặt nhưng tôi đã từ chối không nhận. Bởi vì đối với tôi giúp được bà mới là điều quan trọng. Tôi tạm biệt bà và chạy một mạch về nhà. Ôi! Thế là tôi về trễ cả tiếng rồi. Về đến nhà, tôi thấy cha mẹ đang đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng. Tôi bước vào nhà, thế là cha mẹ tôi liền hớt hải chạy ra hỏi: “Sao con đi học về trễ thế?". Tôi liền xin lỗi và kể hết đầu đuôi câu chuyện cho cha mẹ nghe. Nghe xong cha tôi liền bảo: “Con làm thế là phải lắm, cha mẹ rất tự hào về con”.

Tôi cũng thấy rất vui vì đã làm được việc tốt và khiến cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thấy rất hãnh diện về mình. Tuy là câu chuyện đã xảy ra khá lâu nhưng nó mãi in sâu vào tâm trí tôi.

 

Trên đây là một phần trích đoạn nội dung Tài liệu Đề thi HK 1 môn Ngữ văn lớp 8 năm 2017, Phòng GD&ĐT Bạc Liêu. Để tham khảo thêm nội dung của Đề thi HKI môn Ngữ văn lớp 8 năm 2017, Phòng GD&ĐT Bạc Liêu. các em chọn chức năng xem online hoặc đăng nhập vào trang Hoc247.net để tải tài liệu về máy tính.

 

NONE

ERROR:connection to 10.20.1.101:9312 failed (errno=111, msg=Connection refused)
ERROR:connection to 10.20.1.101:9312 failed (errno=111, msg=Connection refused)
AANETWORK
 

 

YOMEDIA
AANETWORK
OFF